Cố Bình An nhìn quầy chuyên doanh HarryWinston kim bích huy hoàng, cả đời này của cô cũng chưa từng vào quầy chuyên doanh này mua đồ, vì thế, cô liền gọi điện cho Cố Doanh Doanh, gọi Cố Doanh Doanh cùng đi mua đồ với mình.
Cố Doanh Doanh vừa nghe có thể mua quần áo, vô cùng vui vẻ, lập tức vứt bỏ bạn học chạy tới tìm Cố Bình An.
“Bình An, tiêu tiền có tin nhắn nhắc nhở, đặc biệt là đại ngạch giao dịch, cậu cứ tiêu nhiều vào cho mình, làm hỏng tâm tình Mục Lăng cùng tình nhân đang hẹn hò, mình bảo đảm hắn ăn cái gì cũng như nuốt ruồi bọ.” Lý Hoan Tình gửi Wechat tới.
Cố Bình An cảm thấy tương đối có đạo lý, trong lúc đang đợi Cố Doanh Doanh, nàng đi D&G mua ba bộ quần áo cùng hai đôi giày cao gót, một cái khăn quàng cổ, đồ quý đồ tốt đều lấy cả, trong tiệm có phục vụ giao hàng tận nhà, Cố Bình An để lại địa chỉ, cho bọn họ giao hàng đến nhà, một lát sau thì Cố Doanh Doanh cũng tới.
“Chị, thật sự có thể thoải mái mua sao?”
“Thoải mái mua.” Dù sao tiền cũng không phải của cô, Cố Doanh Doanh cao hứng đến nhảy dựng lên, chỉ vào thương trường, “Come on, chị, để em thử cảm giác làm một tổng tài bá đạo nào.”
Cái gọi là trải nghiệm cảm giác tổng tài bá đạo của Cố Doanh Doanh chính là vào Burberry, nói thẳng muốn bao hết cửa hàng, mua hai áo da, một áo gió, ba bộ váy, một đôi giày cao gót, người phục vụ nhìn Cố Doanh Doanh như nhìn nhìn một kim chủ.
Cố Bình An yên lặng mà quẹt thẻ, ký tên, Cố Doanh Doanh ở một cửa hàng liền tiêu hơn hai mươi vạn của cô.
Anh dũng!!
“Chúng ta nghỉ một chút rồi mua.” Cố Bình An nói, cô nhìn thời gian, Mục Lăng đi hẹn hò với tình nhân, hẳn là mới vừa gặp mặt, cô muốn Mục Lăng toàn bộ hành trình đều nhìn tin nhắn nhắc nhở rằng cô quẹt sạch thẻ hắn.
“Nghỉ cái gì mà nghỉ a, chị, chị không phải muốn quẹt nát thẻ của anh rể luôn sao? Chị nghỉ một lát thì làm sao mà chúng ta tiêu hết tiền được chứ, chị đói bụng không? Mua cái hamburger
ăn là được, khát liền mua một ly trà sữa, chúng ta tiếp tục đi dạo.”
Cố Bình An, “……”
Hai chị em hoàn toàn tuân thủ nguyên tắc việc đi dạo phố, ước chừng đi dạo hai tiếng, từ quần áo, ví da, giày đến trang sức, đều mua vô cùng thỏa thích mỹ mãn, Cố Bình An mua thật sự rất nhiều, Cố Doanh Doanh mua càng nhiều hơn.
Mục Lăng nghiến răng nghiến lợi, nha đầu Cố Bình An chết tiệt kia, thật không biết khách sáo, quẹt hết 300 vạn của hắn.
Có dũng khí!!
Lâm Viện Viện thấy hắn nhìn chằm chằm vào di động nghiến răng nghiến lợi, mỉm cười hỏi “Lăng, tại sao anh vẫn luôn nhìn di động vậy.”
“Không có việc gì.” Mục Lăng nhìn cô cười, “Đi du lịch cảm giác thế nào?”
“Không có anh, một chút vui vẻ cũng không có.” Lâm Viện Viện làm nũng, “Lần sau chúng ta cùng đi nghỉ phép được không, đã lâu không cùng nhau nghỉ phép.”
“Được.” Mục Lăng đồng ý, Lâm Viện Viện yêu cầu, trên cơ bản hắn đều không cự tuyệt, di động lại vang lên, Mục Lăng cầm lấy di động vừa nhìn vào, ấn đường giật giật, nha đầu này lại quẹt thêm 300 vạn.
Nhanh như vậy đã thêm 300 vạn?!
Cái quỷ gì?
Đây thật sự toàn là quần áo sao?
Bảo Cách Lệ?
“Chị, trang sức này thật đẹp nha.” Cố Doanh Doanh nói, cô đối với tiền thật ra cũng không có khái niệm gì, Cố Bình An rất muốn nói cho cô, cô hôm nay mua quần áo mới có con số này, chỉ là nghĩ nghĩ, vẫn là quên đi.
“Hoan Hoan muốn mua.”
Cố Doanh Doanh thấy trang sức đặc biệt xinh đẹp, “Chị, em cũng muốn.”
“Mua giống nhau?”
“Đúng vậy.”
Vẻ mặt Cố Bình An bình tĩnh mà nói, “Thêm một bộ trang sức giống như vậy.”
Khẩu khí kia không khác gì đang mua bán một củ cải ngoài chợ cả...
Cố Doanh Doanh sùng bái vô cùng, “Chị, chị chính là tổng tài bá đạo chân chính.”