Lục Kiến Nghi đổ mồ hôi lạnh.
“Bà xã, thật ra con người của anh không quá thích trẻ con đâu, đối với anh mà nói, một đứa bé như thế là quá đủ rồi, hai đứa ngại nhiều.
”
Hoa Hiền Phương cảm thấy tám mươi phần trăm là thằng cha này lo lắng bởi vì cô sinh con mà ảnh hưởng đến thân thể, ảnh hướng đến hứng thú của anh.
Làm vợ hào môn quá vất vả, quá nhiều tình địch, áp lực lại lớn.
Cô rất chú trọng bảo dưỡng dáng người, uống loại thuốc dưỡng thai mà bà cụ điều chế riêng cho cô, mỗi ngày kiên trì luyện yoga để dưỡng thai.
Từ lúc mang thai cho đến bây giờ, ngoại trừ lớn bụng, những nơi khác đều không thay đổi, cho nên thằng cha này mới có thể vừa nhìn thấy cô là t*ng trùng lên não.
Đàn ông đều là động vật thị giác, chỉ dựa vào tình cảm mà muốn gắn bó hôn nhân là chuyện không thể nào, nhất định phải luôn duy trì mới mẻ, lúc còn trẻ có mị lực của tuổi trẻ, về già cũng phải có mị lực riêng.
Cô vuốt ve bụng, trước kia cô cũng hy vọng là con trai, hiện tại càng hy vọng là con gái.
Hai trai hai gái vừa khéo.
Một tháng sau.
Hoa Vô Song gọi điện thoại đến, bà cụ Đỗ muốn đến thành phố Long Minh.
Hoa Hiền Phương cảm thấy ngoại trừ vì công việc thì còn có một phần là do chuyện Đỗ Di Nhiên.
Một chỗ khác ở thành phố Long Minh, Đỗ Di Nhiên vô cùng hoang mang, cô ta đã mang thai được ba tháng, bà nội nhất định sẽ ép cô ta đi làm giám định ADN, cô ta nhất định phải nghĩ cách ứng phó mới được.
Có người đã sớm nghĩ cách cho cô ta, đó chính là Mộ Dung Cẩm Lý.
“Di Nhiên, cậu cứ dựa theo những gì tớ nói mà làm.
”
Đỗ Di Nhiên cười đáp.
“Vẫn là bạn học cũ đáng tin.
”
Sau khi bà cụ Đỗ đến, quả nhiên là nhắc đến chuyện giám định ADN.
Không giải quyết chuyện này, trong lòng bà ta không an ổn.
Đỗ Di Nhiên lấy ra một bảng báo cáo.
“Bà nội, thật ra cháu đã âm thầm làm giám định, 99.
99% là có quan hệ bố con, đứa nhỏ chính là của Lục Kiến Nghi.
”
Bà cụ Đỗ nhận bảng báo cáo đọc lướt qua.
“Lục Kiến Nghi biết không?”
“Anh ấy không biết, cháu lén lấy mấy sợi tóc của anh ấy.
” Đỗ Di Nhiên trả lời.
“Bà nội, chuyện này bà nhất định phải giữ bí mật giúp cháu đấy, không được để cho mẹ nhỏ biết.
”
“Nếu là con của Lục Kiến Nghi, cháu còn lo lắng gì chứ? Cháu nên đồng ý với đám người nhà họ Lục, cùng bọn họ đến bệnh viện làm giám định ADN, cháu tự mình làm xét nghiệm, bọn họ sẽ không công nhận.
” Bà cụ Đỗ nói.
Đỗ Di Nhiên òa khóc.
“Bà nội, bà không biết đâu, Hoa Hiền Phương bỏ phấn hoa hồng vào trong canh gà của cháu, cô ta mua chuộc cấp dưới của cháu, bỏ phấn hoa hồng vào canh, còn vu oan cho cháu, nói đó là khổ nhục kế của cháu, là cháu tự mình bỏ hoa hồng, muốn vừa ăn cướp vừa la làng, vu oan cho cô ta.
Một khi cô ta biết kết quả giám định sẽ càng thêm trầm trọng thêm, mãi cho đến khi hại cháu sinh non thì thôi, cháu nhất định phải bảo vệ tốt cho đứa nhỏ, chờ thằng bé bình an sinh ra lại công bố chân tướng.
”
Ánh mắt bà cụ Đỗ lóe lên.
“Nếu như cháu lo lắng thì hãy theo bà về thành phố Tinh Không, đừng ở thành phố Long Minh nữa.
”
“Cháu không thể trở về thành phố Tinh Không được, qua thời gian nữa, bụng cháu to hơn, đến lúc đó người bên ngoài nhất định sẽ bàn tán ầm ĩ, cháu và nhà họ Đỗ sẽ bị đặt ở đầu sóng ngọn gió.
” Đỗ Di Nhiên cố ý tỏ vẻ lo lắng, thật ra cô ta đâu lo lắng đến vấn đề mặt mũi này, cô ta chính là muốn ở đây dây dưa Lục Kiến Nghi, thị uy với Hoa Hiền Phương.
Bà cụ Đỗ xoa đầu cô ta.
“Trên đời này có nhiều đàn ông như thế, sao cháu lại cố tình quấn lấy Lục Kiến Nghi chứ?”
“Vì anh ấy là người đàn ông ưu tú nhất trên đời này, phụ nữ nhà họ Đỗ chúng ta đương nhiên là phải phối với người đàn ông tốt nhất rồi.
” Đỗ Di Nhiên gằn từng chữ một.
Bà cụ Đỗ thở dài.
“Nếu như cậu ta chưa kết hôn, bà nhất định sẽ giúp cháu thúc đẩy hôn sự này, thế nhưng cậu ta đã có vợ rồi, cháu như thế sẽ chỉ khiến mình rơi vào thế bị động mà thôi.
”
Đỗ Di Nhiên bĩu môi.
“Kết hôn thì sao chứ, lúc nào cũng