“Vẫn là câu nói kia, đánh ra.”
Tam trưởng lão cười nói: “Ở Cản Thi phái chúng ta trước giờ đều có một quy củ, đó là không nhận thân phận chỉ nhận võ lực, chỉ cần cô có đủ sức thì cho dù có người muốn ngăn cản cũng không thể giữ cô lại.”
Nghe anh ta nói vậy tôi không nhịn được liếc anh ta một cái, anh ta nói chính là nói thừa, nếu tôi có bản lãnh đánh ra thì còn nhiều lời với anh ta như vậy làm gì, đã sớm xông ra đi tìm Tô Mộc rồi.
Thấy mặt tôi lộ vẻ không nhịn được, Tam trưởng lão lần nữa lại cười, hướng về tôi lắc đầu một cái: “Cô kiên nhẫn kém như vậy khiến tôi rất hoai nghi liệu lát nữa cô có thể nhanh chóng tu luyện đạt tới bản lãnh có thể đánh ra hay không.”
Tôi sửng sốt một chút, hỏi Tam trưởng lão: “Anh vừa nói cái gì? Cái gì mà nhanh chóng tu luyện để đánh ra? Tôi nghe không hiểu lắm.”
“Đây chính là con đường sáng tôi chỉ cho cô. Cô vào đây với tôi.” Tam trưởng lão nói. Vừa nói anh ta vừa ngoắc ngoắc tay, đi tới cái ghế sau lưng mình.
Tay ở trên ghế ấn một cái nút, cái ghế kia liền xoay tròn tại chỗ, sau đó ghế hạ xuống lộ ra một đường cầu thang đi xuống.
Tôi nhất thời lui về phía sau, mặc dù anh ta khiến cho người khác cảm giác thật ấm áp, rất an toàn, nhưng dù sao anh ta cũng là người của Cản Thi phái, học thuật pháp tà âm, hơn nữa cùng tôi không quen biết cho nên cũng không tin tưởng anh ta.
Anh ta thấy tôi chần chờ, im lặng nhún vai một cái, nói: “Nếu cô không tin tôi thì cứ đợi ở đây cũng được, chỉ là cô phải suy nghĩ kỹ, đến khi các trưởng lão khác tới bọn họ khó tránh khỏi sẽ có chủ ý với thân thể cô.”
Tôi nhất thời im lặng.
Anh ta nói không sai, một đệ tử Cản Thi phái bình thường biết tôi có thể luyện thành thiên thi còn ra tay với tôi, huống chi là các trưởng lão khác.
Hơn nữa nơi này sùng bái mù quáng thực lực, thiên thi lại hiếm có như vậy, đem tôi luyện thành thiên thi không
phải là một sự hấp dẫn nhỏ, nếu các trưởng lão khác tới tôi hẳn không có khả năng đàm phán.
Tam trưởng lão trước mắt này, mặc dù tôi không biết rốt cuộc anh ta đang giở trò quỷ gì nhưng rõ ràng anh ta có thể ra tay với tôi nhưng lại không, ít nhất chứng tở tôi ở cùng anh ta là an toàn.
Cân nhắc một chút, cuối cùng tôi lựa chọn đi cùng anh ta.
Phía dưới cầu thang là đen thùi lùi không thấy rõ bên trong, để an toàn tôi liền yên lặng nắm ngọc bôi Tô Mộc cho tôi, đọc thần chú thả ra lực cực âm trong ngọc bội, để lực cực âm tràn ngập trong đỉnh nhà.
Tô Mộc với tôi đều mang lực cực âm trong người, hết sức nhạy cảm với lực cực âm, chỉ cần anh ấy ở gần đây liền nhất định sẽ chú ý tới nơi này.
Sau khi cẩn thận làm điều này tôi mới gật đầu với Tam trưởng lão một cái, đi theo anh ta xuống.
Tôi vốn tưởng rằng dưới cầu thang sẽ là một hang động đen nhòm, nhưng vừa đi xuống tôi liền biết tôi sai rồi. Nơi này mặc dù xây ở sườn núi nhưng cũng đục thành những căn phòng dưới đất, còn chú ý sửa sang cẩn thận, phía dưới không chri nguy nga lộng lấy mà còn có cả hệ thống giải trí, gì mà karaoke, sòng bài, quầy rượu… đều có đủ.
Đây cũng là khu giải trí riêng của Tam trưởng lão, trong phòng rất sạch sẽ, cũng không có những dấu vết của người khác.
Sau khi xuống tới đáy, Tam trưởng lão bảo tôi ngồi trên ghế salon một chút, còn mình đi tới quầy bar thuần thục pha rượu.
Tôi rất nôn nóng, giục Tam chưởng lão mau nói chuyện chính.
- -
Sant: Hẹn trưa mai nè, mọi người ngủ ngon và mơ thấy bát gỗ ca ca:3.