“Các ngươi?” Giao tiên sửng sốt một chút, mắt rắn chớp hai cái.
“Sao?” Tôi thấy phản ứng này của Giao tiên liền có dự cảm xấu.
Quả nhiên, Giao tiên lắc đầu nói: “Ta nghĩ đủ cách, sống chết cũng chỉ có thể mang một mình ngươi đi ra ngoài, những người khác chỉ có thể chờ đến tối dựa theo phương pháp của Cản Thi phái đi ra, cái này cho dù điều kiện gì cũng không khác được, ngươi có bắt mười tám con hồ yêu cho ta cũng vô ích.”
“Tại sao?” Tôi không hiểu, mặc dù không có ấn tượng tốt gì với Phong Thiên, nhưng dù sao mọi người cũng là vì chuyện của tôi mà tới đây, bây giờ đội trưởng Lý Quân đã chết, tôi không thể vứt bỏ bọn họ ở lại.
Huống chi sau khi đưa Tô Mộc rời khỏi đây cụ thể nên làm cái gì thì tôi vẫn còn trông cậy vào Phong Thiên ở bên chỉ bảo.
“Bởi vì cô là người trợ tiên của Giao tiên, có nó sống chung lâu trên người tự nhiên cũng mang chút yêu lực, như vậy Giao tiên có thể làm phép che chở cô là có thể lừa gạt được yêu hồ. Còn chúng ta là phàm phu tục tử, dương khí trên người quá nặng, yêu khí của Giao tiên căn bản không cách nào che giấu cho chúng ta cho nên nhất định không qua được yêu hồ.” Không đợi Giao tiên nói, Phong Thiên đã giải thích.
Nói xong, ông ta cũng rất thản nhiên, khoát tay một cái với tôi, nói tôi không cần lo lắng cho ông ta, dầu gì ông ta cũng có chút thực lực, đối phó với mấy tiểu lâu la của Cản Thi phái không thành vấn đề, chỉ cần chống đỡ đến tối là ông ta có thể mang Đào Nghị đi ra ngoài.
“Vậy những người khác thì sao?” Tôi thấy Phong Thiên đã có dự tính trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm. Ông ta quả thật có bản lãnh, không cần quá lo lắng, nhưng tôi nhớ rõ khi bọn họ đi vào còn mang theo vài viên cảnh sát có vũ trang, kết quả bây giờ chỉ còn lại Phong Thiên cùng Đào Nghị, những cảnh sát khác một bóng người cũng không thấy.
Bị tôi hỏi, sắc mặt Phong Thiên có chút ngưng trọng, thở dài, nói những cảnh sát khác đều không thể giữa được. Bọn họ cho dù mang theo vũ khí thì đối với cương thi trong Cản Thi phái mà nói không khác gì phụ nữ và trả con tay không tấc sắt.
Ông ta nói xong lại lắc đầu một cái, tiếc cho bọn họ, sau đó nói không sao, ông ta đã làm siêu độ cho những cảnh sát kia, đảm bảo kiếp sau bọn họ sẽ được may mắn.
Người đã chết, Phong Thiên có thể làm cũng chỉ như vậy mà thôi.
Tôi không khỏi có cái nhìn khác với ông ta. Lần trước gặp Phong Thiên, tôi chỉ cảm thấy ông ta là đạo sĩ tham thiền, mặc dù có chút bản lãnh như vậy nhưng rất cao ngạo, xem thường người khác. Không nghĩ tới ông ta cũng sẽ chủ động siêu độ vì người khác, người ngoài không hề biết. Tôi đi theo Tô Mộc lâu cũng biết siêu độ cho vong hồn là một việc vô cùng cực khổ, nếu như vong hồn có oán khí lớn không muốn bị siêu độ thì còn có thể khiến ta bị thương nguy hiểm. Thậm chí có thể sẽ bị vong hồn phản siêu độ, đem hồn phách người sống tới sinh môn, sau đó vong hồn chiếm cứ thi thể người siêu độ còn để lại, tiếp tục trở lại cuộc sống.
Loại hành động này trong đạo gia còn có một cái tên gọi riêng, gọi là đoạt xác, ban đầu bà nội Trịnh Lâm cũng từng hy vọng dùng phương pháp đoạt xác để làm sống lại Trịnh Lâm.
Chuyện này tạm thời không đề cập tới, chắc chắn không cách nào đưa Phong Thiên đi cùng, tôi liền hỏi Giao tiên có biện pháp nào có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ không. Dẫu sao vừa rồi Giao tiên
quật bọn họ thật mạnh, Phong Thiên cùng Đào Nghị cũng bị ói ra không ít máu, tình hình này cho dù Phong Thiên có bản lĩnh thì ở lại chỗ này cũng không thể an toàn được. Người Cản Thi phái rất đông, nếu bọn họ thực hành xa luân chiến* với Phong Thiên thì Phong Thiên lơi hại hơn nữa cũng không ngăn được. (*xa luân chiến: lần lượt vào đánh)
Giao tiên nói cái này không thành vấn đề, mặc dù không thể đem bọn họ ra khỏi yêu hồ nhưng nó có thể tạo ra một địa phương nhỏ ở bên cạnh yêu hồ, chỉ cần Phong Thiên đợi ở trong khu vực đó thì sẽ an toàn, cho dù người Cản Thi phái tới cũng không dám đến gần, nếu không sẽ bị trúng yêu thuật của yêu hồ.
- --
Sant: Như lần trước đã nói, sắp tới mình đăng tập trung vào buổi sáng nha, còn buổi tối sẽ đăng ít thôi nè:-s. Hẹn gặp các bạn vào ngày mai