Chồng Yêu Là Quỷ

Trúng Tà


trước sau

Thấy là bọn chúng, tôi với Giao tiên đều thở phào nhẹ nhõm, thực lực của bọn chúng kém, coi như phát hiện ra chúng tôi thì bằng bản lãnh của Giao tiên bây giờ chắc có thể dễ dàng giải quyết bọn chúng.

Chờ giây lát bọn chúng liền đi xa.

Chắc chắn không thấy hạch của yêu hồ đã chết, chúng tôi cũng không ở lại chỗ này nữa, cánh rừng này cách quốc lộ bên ngoài còn rất xa, để tiết kiệm thời gian tôi xin giao tiên biến to nửa ngày để đưa tôi đi ra ngoài.

Giao tiên không ăn được hạch yêu hồ nên rất khó chịu, bắt tôi hứa sau này ra ngoài phải bắt nhiều quỷ cho nó bồi bổ mới đồng ý đưa tôi ra ngoài.

Ra tới quốc lộ tôi mới phát hiện một vấn đề khác.

Lúc chúng tôi tới là nhóm cảnh sát đưa tới, bây giờ chỉ một mình tôi đi ra, hơn nữa tôi lại không có chìa khóa xe, dù xe đậu ở ven đường thì tôi cũng chỉ có thể trợn mắt nhìn không vào được.

Con đường này hết sức hẻo lánh, không vào điểm du lịch nào, nhìn qua nhìn lại không thấy bóng xe cộ đi qua.

Ra tới quốc lộ, để không hù dọa người khác, Giao tiên đã lui về cổ tay tôi, biến thành hình xăm rắn đen.

Tôi rất lo lắng cho tình trạng của Tô Mộc, không chờ được có xe đi ngang qua liền theo hướng lúc trước tới đi bộ ngược lại.

Đi một lần đã hơn hai giờ, mặt trời càng ngày càng ngả về hướng tây, cũng nhanh xuống núi, trong lòng tôi càng nôn nóng, lo lắng một hồi khi trời tối chỉ có mình tôi là thân đàn bà yếu ớt trong núi có thể bị nguy hiểm gì hay không.

Nhưng tôi rất nhanh phát hiện ra tôi đã quá lo lắng, bởi vì suy nghĩ này vừa xuất hiện không lâu thì tôi chợt nghe thấy từ sau có tiếng xe lao tới vùn vụt.

Tinh thần tôi chấn động một cái, quay đầu nhìn lại, trên đường đúng thật có một chiếc xe đang chạy về phía tôi.

Tập tức tôi đưa tay ra dấu, hy vọng tài xế có thể dừng lại.

“Cô gái, nơi hoang vu này sao cô lại có một mình, muốn đi đâu tôi đưa cô đi một đoạn?” Xe kia thấy tôi vẫy liền dừng lại trước mặt tôi, từ cửa xe lộ ra một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, hỏi tôi.

Nhìn dáng dấp ông ta thật quen, hơn nữa có Giao tiên trong người nên tôi cũng không sợ
ông ta có ý đồ không tốt gì, liền nói cho ông ta tôi phải đi Giang Minh, nếu như ông ta không thuận đường thì thả tôi xuống ở trạm xe gần đây là được, nói xong tôi còn liên tục nói cảm ơn ông ta.

Nghe nói tôi phải đi Giang Minh, trên mặt ông ta miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Cũng đúng dịp, tôi cũng phải tới thành phố Giang Minh, lên xe đi.”

“Tốt quá, cảm ơn chú.” Tôi mừng rỡ trong lòng, lập tức mở cửa lên xe ngồi ở đằng sau.

Ông chú lái xe kia không nói gì nữa, nghiêm túc lái xe.

Trên xe chỉ có hai chúng tôi, bầu không khí tương đối yên lặng.

Điều này thì rất tốt, tôi cũng không quấy rầy chú tài xế, ngồi ở đằng sau nhắm mắt lại từ từ hội tụ âm khí, bắt đầu kiểm tra tình trạng thân thể của mình.

Bây giờ Tô Mộc bị thương, trước khi tìm được âm huyệt thì tôi phải mau sớm hấp thu âm khí để còn dùng khi âm khi trong ngọc bội không còn đủ tốt cho Tô Mộc.

Dò xét một lúc, tôi chợt phát hiện trong trung điền mới mở có một đoàn khí màu xanh nhạt trôi lơ lửng trên không trung, không cao không thấp, vị trí ở giữa hết sức ổn định.

Tôi liền nghĩ đến một thứ, yêu khí!

Nhưng sao yêu khí lại xuất hiện trong thân thể tôi? Hơn nữa Giao tiên đã nói, yêu khí chỉ dành cho yêu tinh tu luyện, giống như con người dùng hai khí âm dương vậy.

Yêu tinh có thể thông qua chiếm đoạt âm khí để tăng cường yêu lực nhưng con người thì không được, chỉ cần vừa tiếp xúc với yêu khí, nhẹ thì tinh thần loạn, hành động dị thường, nặng thì có thể chết.

Giống như mọi người đều trúng yêu khí ở yêu hồ, cho dù là Phong Thiên cũng không tránh được.

Tôi liền gọi Giao tiên, hỏi nó đây là tình huống gì.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện