Nghe tôi hỏi, Giao tiên nghiêng đầu nhìn tôi một cái, đôi mắt rắn nho
nhỏ vẫn đầy sợ hãi, nhìn tôi nói: “Đại sai Mặt Ngựa là ai mà ngươi cũng
không biết? Đầu Trâu Mặt Ngựa ngươi đã từng nghe nói tới chưa? Bọn họ
đều là âm sai của địa phủ, hơn nữa còn là những âm sai có thân phận cao
nhất, chỉ nghe lệnh từ một người là Diêm Vương, cũng là kẻ thù của Tô
Mộc!”
“Tô Mộc ở lại nhân gian vốn là đã không tuân theo quy luật
tự nhiên, nếu không cùng ngươi kết hôn âm thì hắn đã sớm bị âm sai theo
dõi, bây giờ lại dám tự chui đầu vào lưới chủ động gọi Đại sai Mặt Ngựa
lên, ta thấy hắn không muốn sống nữa rồi, ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng
chờ nhặt xác cho hắn đi.”
Nói xong nó như một làn khói tụt khỏi
cánh tay tôi, thật nhanh chạy ra khỏi mật thất. Không biết tại sao, mặc
dù nó không phải là quỷ nhưng với Đại sai Mặt Ngựa kia lại rất sợ hãi,
không đợi Đại sai Mặt Ngựa hoàn toàn xuất hiện đã chạy mất dạng.
Tôi thấy nó như vậy liền trợn tròn mắt, ngực giống như bị một tảng đá lớn chặn vậy, hai mắt nhìn chằm chằm Đại sai Mặt Ngựa kia.
Trong nháy mắt, Đại sai Mặt Trựa đã bò từ lỗ hổng không khí ra ngoài, lưng
hùng vai gấu đứng trong mật thật, đôi mắp lớn như chuông đồng đang nhìn
chằm chằm Tô Mộc, miệng phun ra một dòng âm dịch đen ngòm, ồm ồm nói:
“Lệ quỷ nho nhỏ, lại dám tự ở lại nhân gian làm bậy, có biết tội chết
chưa? Ngươi làm phép tìm ta tới làm gì?”
“Phá trận.”
“Trận pháp này đang nhốt một tên người phàm, tuổi thọ của ông ta chưa hết,
nếu như bị người khác làm phép ác ý cướp đi tính mạng cũng không phải là vi phạm lẽ thường sao? Tiểu quỷ tôi liều chết mời Đại sai đến chính là
không đành lòng để một người phàm phu này chết oan, Đại sai tâm thiện
tất sẽ không để mặc ông ấy tự sinh tự diệt, cầu xin Đại sai ra tay giúp
đỡ.” Tô Mộc nói.
Nói
xong liền chắp hai tay lại cúi lạy Đại sai Mặt Ngựa giống lễ nghi cổ đại.
Đại sai Mặt Ngựa nghe vậy đột nhiên mở to cái miệng như chậu máu, cười lạnh một tiếng, nói: “Người phàm tuổi thọ chữa tận bị chết thảm tất nhiên có phán quan xem xét minh oan, liên quan gì tới Đại sai. Ngược lại là
ngươi, ngươi mượn khí tức người sống che giấu quỷ khí của mình, né tránh âm sai, nếu hôm nay đã gặp Đại sai thì ta phải mang ngươi xuống âm
phủ!”
Vừa nói cánh tay to lớn giống như một ngọn núi nhỏ của hắn đã quơ quơ hướng Tô Mộc đập tới.
“Dừng tay!” Thấy Tô Mộc sắp bị đập trúng, tôi cũng không biết từ đâu mà có sức, nổi giận gầm lên một tiếng.
Đại sai Mặt Ngựa nghe thấy tiếng của tôi rõ ràng rất kinh hoảng, xoay đầu
lại lúc này mới thấy trong mật thất còn có một người, thấy thân thể thấp bé của tôi lại bị giận cười, nói: “Ngươi chỉ là một kẻ phàm phu tục tử
cũng muốn ra lệnh cho Đại sai? Ngươi có tin không, chỉ bằng việc ngươi
bao che cho lệ quỷ ở lại nhân gian thì Đại sai cũng đã có thể truy nã
ngươi mang về âm tào địa phủ hành hình?”
Giọng của hắn rất lớn,
mỗi một chữ nói ra đi kèm với số lớn âm khí phun lên người tôi, lúc này
tôi giống như bị tưới bởi một chậu nước đá, bất tri bất giác cả người đã ướt đẫm, lạnh cóng run lẩy bẩy.
Dạ xoa này quả nhiên cực kỳ lợi hại, chỉ nói chuyện thôi cũng đã như muốn nửa cái mạng tôi.