Tôi rất vui vẻ, sau khi nhét sim điện thoại vào liền trước tiên lưu số của Tô Mộc, khi đặt tên chúng tôi lại có mâu thuẫn…
Tôi lưu tên anh ấy là Đại Ngốc, anh ấy lưu tên tôi là Dương Dương.
Tôi bảo anh ấy nghĩ cho tôi một biệt danh thân mật, kết quả anh ấy nghĩ hồi lâu rốt cuộc lại đổi thành Lộc Dương!
Mà anh ấy thấy cái tên tôi đặt cho anh ấy mặt liền tối xầm lại, trực tiếp
vác tôi ra ngoài, cũng không để ý xung quanh có bao nhiêu cặp mắt đang
nhìn vừa đi còn vừa tét vào mông tôi, trách tôi mắng anh ấy, còn nói gì
mà hồi anh ấy còn sống vợ dám không tôn trọng chồng sẽ bị trừng phạt
theo gia pháp.
Vốn là một chuyện vui vẻ bây giờ lại bị đánh đến choáng váng, tôi cũng sắp chết oan.
Nhưng Tô Mộc rất ngang, tôi không nhận sai anh ấy sẽ không để tôi xuống, cuối cùng vẫn là tôi ngậm nước mắt nói xin lỗi anh ấy, bị anh ấy uy hiếp dụ
dỗ sửa Đại Ngốc đổi thành Chồng Đại Nhân mới tha.
Tôi vốn còn
muốn tạo wechat cho anh ấy, lấy hình đại diện là ảnh một đôi tình nhân
đẹp mắt nào đó, nhưng sau khi bị đánh đòn tôi cũng không còn tâm tư làm
những thứ kia, chỉ tải và đăng ký wechat cho rồi đem điện thoại ném cho
anh ấy, sau đó nói tôi mệt mỏi, muốn tìm một chỗ ngủ.
Ở biệt thự
bây giờ vẫn còn Tam trưởng lão cùng Vương Văn canh chừng, chúng tôi
không thể trở về đó, Tô Mộc liền dẫn tôi đi thuê phòng ở khách sạn. Sau
khi tắm xong quả thật tôi rất mệt mỏi, liền nằm ở trên giường nhìn Tô
Mộc.
Anh ấy đã trở về hình dáng vốn có, ngồi ở mép giường nghịch điện thoại, đang tìm hiểu cách dùng wechat hay cái gì đó.
Tôi nhìn dáng vé chuyên chú của anh ấy, đột nhiên không còn giận nữa, liền tiến tới ôm cánh tay của anh ấy.
“Chồng.” Tôi gọi một tiếng.
Anh ấy ừ một câu, ngoảnh ra nhìn tôi.
Tôi liền hôn một cái lên cổ tay anh
ấy, nói: “Đã lâu chúng ta không ngủ cùng nhau, tối nay anh ôm em ngủ được không?”
Vừa nói tôi còn vừa uốn éo thân thể, đối diện với gương mặt này tự nhiên
cảm giác như toàn bộ không khí trong phòng có mùi vị rất ‘ấy’ khiến thân thể tôi nóng lên, muốn cùng Tô Mộc thân mật hơn một ít.
“Không
được.” Tô Mộc nhìn tôi một cái, thấy được ý nghĩ trong lòng tôi lại rút
tay trở về, ngay cả chạm cũng không cho chạm, xoay người ra ngồi trên
ghế sa lon.
Tôi lập tức ngây người, anh ấy cự tuyệt tôi.
Lần đầu tiên tôi chủ động, vậy mà anh ấy cứ vô tình như vậy cự tuyệt tôi.
Tôi nhất thời có chút tủi thân, cảm giác giống như bị đưa vào lãnh cung,
trước kia đều là anh ấy gợi chuyện, bây giờ lại thay đổi như vậy!
Chẳng lẽ là bởi vì Lâm Yến Nhi?
Tôi càng tủi thân, từ khi Tô Mộc vì cứu tôi mà cưới Lâm Yến Nhi thì Tô Mộc liền không chạm vào tôi nữa!
Tôi ấm ức trào cả nước mắt, kéo chăn lên, xoay người, cố ý không nhìn Tô Mộc.
Tô Mộc cũng không để ý đến tôi.
Trong lòng tôi càng tức giận đến chảy nước mắt, ngay cả ngủ lúc nào cũng không biết.
Trong giấc mơ tôi thấy Tô Mộc để điện thoại xuống, sau đó quay lại giường, từ sau lưng nhỏ giọng nói: “Em cho là anh không muốn sao? Ráng nhịn chút
nữa, chờ ngày mai sau khi đoạt lại được thân thể em anh nhất định sẽ
khiến em không xuống giường được!”