Ba tôi cũng ở dưới lầu, nhìn thấy tôi liền lộ vẻ vui mừng, sau đó dùng giọng nghi ngờ gọi tôi: “Dương Dương?”
“Ba.” Tôi lập tức đáp một tiếng, đầu thời cũng nhìn vào mắt ba tôi.
Hai cha con trong nháy mắt đã hiểu ý nhau, ông ấy đang xác định có phải tôi đã quay lại thân thể mình hay không, tôi cho ông ấy câu trả lời khẳng
định.
Mẹ tôi thấy hai cha con là lạ liền mất hứng, hỏi tôi là làm gì vậy, chỉ là ngủ mê man mấy ngày mà lại nhớ ba tôi như vậy, bà một
thân một mình bận bịu nấu cháo cho tôi, kết quả tôi lại không để bà vào
mắt.
Vừa nói bà còn mắng tôi không có lương tâm.
Tôi lập tức cười tươi tiến tới ôm lấy mẹ tôi, còn hôn lên mặt bà một cái, nói tôi yêu nhất chính là mẹ tôi.
Nói xong mẹ tôi cũng vỗ tay tôi, dặn dò sau này đi đường phải cẩn thận,
không được vừa đi vừa nghịch điện thoại, nếu không lần sau chắc chắn sẽ
không may mắn như vậy, ngã xuống cống nước khiến bị sợ hãi.
Tôi nghe mẹ tôi nói có chút mờ mịt, không hiểu gì liền nhìn ba tôi cùng Tô Mộc.
Ba tôi vội vàng cười giảng hòa, vừa giúp mẹ dạy dỗ tôi, nói tôi rơi vào
cống thoát nước khiến hôn mê bảy ngày, làm mẹ tôi mỗi đêm đều không ngủ
được, vừa nói ba vừa nháy mắt với tôi.
Tôi liền có chút im lặng,
kiếm cớ để bao biện cho bảy ngày mủ mê man của tôi, lại nói tôi đi bộ
nghịch điện thoại nên ngã xuống cống thoát nước, cớ này không cần hỏi,
nhất định là Đường Dũng bịa ra nói cho mẹ tôi.
Tôi trong lòng thầm mắng Đường Dũng, đầu gật liên tục giống như đang tiếp nhận lời dạy dỗ, nói mẹ tôi nói đúng.
Mẹ tôi dạy dỗ một phen cũng đã bớt giận, nhìn Tô Mộc một cái, ngoắc tay ra hiệu với anh ấy để anh ấy ngồi xuống bên cạnh tôi.
Sau đó biểu tình của bà bỗng nhiên ngưng trọng một ít, nhìn Tô Mộc rồi lại
nhìn tôi, nói: “Lần này Dương Dương bị thương, Tô Mộc so với mẹ còn lo
lắng cho con nhiều hơn, một mực ở mép giường trông nom cho con. Hai đứa
chung một chỗ mặc dù thời gian không lâu nhưng tâm tứ của đứa nhỏ Tô Mộc này với con mẹ coi như đã thấy, hai đứa đều lớn cả rồi, không còn nhỏ
nữa. Tô Mộc, con với Dương Dương đã tính chưa, lúc nào định kết hôn?”
“Kết hôn?” Tô Mộc ngưng một lát, bị mẹ tôi chuyển đề tái có chút ứng phó không kịp.
“Đúng vậy, hai đứa nếu ở chung một chỗ rất tốt, cũng thích nhau, chưa định kết hôn sao?” Mẹ tôi nói.
Còn lại có Tô Đoàn, nhưng với Tô Mộc thì chỉ như hai anh em, không thể nào giả mạo làm trưởng bối của Tô Mộc được.
Tính đi tính lại, chúng tôi có lẽ chỉ còn cách bỏ tiền thuê người đóng giả làm cha mẹ Tô Mộc.
Tôi vội vàng nháy mắt với Tô Mộc, để cho anh ấy tùy tiện tìm lý do nào đó tránh đi là được.
Ai ngờ Tô Mộc đồng ý rất dứt khoát, suy nghĩ một chút rồi hỏi mùng một
tháng sau ba mẹ tôi có rảnh không, nếu rảnh thì chọn mùng một tháng sau
để cha mẹ hai bên gặp mặt.
Mẹ tôi gật đầu liên tục, nói có rảnh có rảnh, không rảnh cũng phải rảnh, nếu như vậy thì định vào mùng một tháng sau
Hai người bọn họ coi tôi như không khí, cứ vậy quyết định xong ngày hẹn
gặp mặt, sau đó mẹ tôi nói đã đến giờ nghỉ trưa của bà, bảo Tô Mộc đi ra phòng khách nghỉ ngơi một chút, cả đêm hôm trước đã chăm sóc tôi không
nghỉ rồi.
Chờ sau khi mẹ tôi đi rốt cuộc tôi không còn nhịn được, kéo Tô Mộc lại hỏi anh ấy đang giở trò quỷ gì, sao lại đồng ý cho cha
mẹ hai bên gặp mặt, đến lúc đó kiếm đâu ra cha mẹ để gặp cha mẹ tôi, mẹ
tôi cũng không dễ lừa gạt như vậy.
“Ai nói muốn lừa gạt mẹ, anh
cũng đâu phải sinh ra từ khe đá, tất nhiên cũng có cha
mẹ.” Tô Mộc liếc
tôi một cái giống như nhìn đứa ngốc.
Tôi liền ngớ người, sững sờ nhìn Tô Mộc: “Anh có cha me, nhưng cha mẹ anh không phải đã…”
“Anh định đem hồn phách của bọn họ mời tới dương gian để gặp cha mẹ em?” Tôi đột nhiên kịp hiểu ra, cả kinh nói.
“Không sai, lần này thật vất vả mới đổi lại thân thể cho em được, anh muốn cho em một danh phận.”
“Trước kia mặc dù chúng đã đã có âm hôn nhưng đó chỉ dựa vào sự thật, trên
danh nghĩa anh vẫn nợ em một hôn lễ để tất cả người thân bạn bè chúc
phúc. Dương Dương, mặc dù anh là quỷ nhưng anh không muốn em chịu thiệt
thòi, người khác có thì em cũng phải có.”
“Quan trọng nhất chính
là, thông qua hôn lễ em có thể vào trong gia phả Tô gia, sau đó quang
minh chính đại tiếp nhận sự che chở của tổ tiên Tô gia, sau này sẽ không gặp chuyện nguy hiểm như vừa rồi nữa.” Tô Mộc nói.
Anh ấy nói cực kỳ nghiêm túc, một chút cũng không giống nói đùa.
Tôi nhìn anh ấy giống như đang nằm mơ vậy, mặt đột nhiên đỏ ửng, nhỏ giọng
nói: “Anh… thật muốn kết hôn với em, còn phải cùng em cử hành hôn lễ?”
“Em không muốn?” Tô Mộc nhìn tôi, vẻ mặt khó có thể tin, đột nhiên nhíu mày hỏi tôi.
“Không phải, chỉ là quyết định này tới quá đột nhiên, hơn nữa… anh đẹp trai
như vậy, lợi hại như vậy, thật quyết định muốn kết hôn với em sao? Cả
đời cùng em chung một chỗ?”
Tôi ngước mắt nhìn anh ấy, tay nắm chặt tay anh ấy.
Mặc dù đã sớm cùng anh ấy làm chuyện đó, cũng coi như là có âm hôn với anh
ấy nhưng cuối cùng anh ấy vẫn là quỷ, ở bên anh ấy càng ngọt ngào, tim
tôi càng đập rộn ràng thì tôi lại càng sợ tới ngày anh ấy đạt được mục
đích khi tới dương gian anh ấy sẽ bất thình lình biến mất, bỏ mặc tôi
một mình đau khổ.
Cho nên bây giờ anh ấy bỗng nhiên cầu hôn với
tôi khiến tôi vừa vui vẻ vừa lo sợ. Dẫu sao có cô gái nào không hy vọng
có một hôn lễ long trong lại lãng mạn, được mọi người chúc phúc, gả cho
người mình thương nhất.
“Ừ, mặc dù em vừa ngốc lại vừa hậu đậu nhưng em là người phụ nữ của anh, anh không ngại chung một chỗ với em.” Tô Mộc cười nói.
Nói xong anh ấy đột nhiên cúi đầu, miệng cách miệng tôi rất gần, hơi thở
của anh ấy thậm chí có thể phun lên mặt tôi, lành lạnh, thơm thơm.
Tôi luống cuống, tim đập loạn thình thịch, mắt nhìn sống mũi cao cùng đôi môi gợi cảm của anh ấy.
Không tự chủ được nuốt nước miếng, liếm môi khô khốc.
“Hôn anh!” Giọng anh ấy khàn khàn, gợi cảm dị thường, hô hấp cũng dồn dập.
Tôi cũng rất muốn hôn anh ấy, nhưng hai chúng tôi bây giờ đang ở phòng
khách, không có vật gì che cả, lỡ như cha mẹ tôi xuống thấy thì làm thế
nào!
Tôi cố nén ham muốn muốn hôn anh ấy, nói bây giờ không được, ba mẹ tôi sẽ thấy, nếu không thì trở về phòng ngủ trên lầu hai.