“Hai mươi mốt tháng chín âm là ngày thực quỷ bạo loạn. Hàng năm vào ngày này âm phủ sẽ tiếp nhận rất nhiều quỷ không đạt tới tư cách đầu thai,
loại này gọi chung là Thực quỷ, không vào luân hồi, không tu ngũ đạo.
Theo thời gian thực quỷ càng ngày càng nhiều, ngoại trừ bình thường thực quỷ sẽ bị quỷ khác tu luyện tiêu hao bớt một ít, bọn chúng còn có một
chức năng chủ yếu, chính là để nuôi sủng vật mèo nuốt quỷ của Diêm
Vương.”
“Mèo nuốt quỷ bình thường sẽ tự kiếm mồi, ngoài ra một
năm cũng sẽ tập trung ăn uống một lần, ngay tại ngày hai mươi mốt tháng
chín này. Khoảng năm mươi phần trăm thực quỷ sẽ bị mèo nuốt quỷ giết
chết ở ngày này, cho nên ngày hôm đó tất cả thực quỷ cũng sẽ tập họp
chung một chỗ để phản kháng. Trong hoàn cảnh đó mặc dù phần lớn thực quỷ vẫn sẽ bị diệt nhưng cũng có một số ít có thể thoát được tai vạ này mà
chạy tới dương gian. Trong tình huống bình thường quỷ sẽ không thể ở
dương gian dũ đãng cho nên bọn họ phải mau sớm tìm một thân thể thác
sinh, bào thai sắp sinh liền sẽ trở thành mục tiêu của bọn chúng.”
Tô Mộc vừa nói, con mắt nhìn bé gái kia một cái.
Bé gái kia nhất thời sợ run cả người, theo bản năng tránh sau lưng mẹ.
“Sau khi cường dép đầu thai vào bào thai sắp sinh, bào thai này sẽ phải sinh sớm, cho nên đứa nhỏ này hẳn sẽ sinh vào khoảng tám giờ đến mười hai
giờ đêm ngày hai mươi mốt tháng chín. Sau khi sinh, bởi vì hồn phách
không theo thủ tục đầu thai bình thường nên trên người sẽ có số lớn âm
khí, sinh ra sẽ đều là âm dương nhãn, tuổi thọ bị âm khí ảnh hưởng nên
cũng không được quá dài.” Tô Mộc nói.
Sau khi nói xong anh ấy không nói nữa, chỉ đưa
mắt nhìn cha mẹ bé gái chờ bọn họ đáp lại.
Mẹ bé gái nghe đã ngây người, nhìn con gái mình không dám tin, chần chờ
nói: “Ý của cậu là, con gái tôi vốn là thực quỷ, may mắn chạy thoát khỏi tàn sát mới đầu thai vào nhà tôi? Như vậy đúng là con gái tôi nhờ lấy
được thần bảo vệ che chờ cho nên mới sống được tới bây giờ, vậy tại sao
cô gái này lại bảo quanh con gái tôi có yêu khí, còn đang gặp nguy
hiểm?”
“Vợ... Quỷ nói mà em cũng tin?” Ba cô gái trải qua thời
gian kinh sợ ngắn ngủi đã phục hồi lại tinh thần, đem vợ con mình đặt
lên giường phía sau lưng mình, giống như gà mẹ bảo vệ gà con vậy, trong
tay ông siết chặt lá bùa vàng ở trước ngực, đứng đối diện với chúng tôi
nói.
Ông ấy nhìn Tô Mộc tràn đầy địch ý, hiển nhiên không tin những gì chúng tôi nói.
Sắc mặt Tô Mộc trầm xuống, âm khí trên người trong nháy mắt tản ra một ít khiến nhiệt độ phòng chợt giảm xuống.
Tôi cảm thấy căng thẳng, rất sợ ba cô bé đã chọc giận Tô Mộc liền vội vàng
kéo tay Tô Mộc, phòng anh ấy lại gây tổn thương đến gia đình kia.
Gia đình kia hiển nhiên cũng cảm giác được khí tức nguy hiểm được tản ra từ người Tô Mộc, ba người cũng hoảng sợ nhìn Tô Mộc. Cho dù như vậy ba cô
bé kia vẫn kiên định đứng ngăn trước mặt vợ và con gái, trên đầu đã rỉ
ra một lớp mồ hôi lạnh.