“Thứ gì a?” Tôi bât mãn nói nhỏ, đem xé thứ trên mặt ra, lại phát hiện
nó là một tấm mặt nạ, phía trên rất trơn, hẳn mới được đắp lên.
Tô Mộc đang ngồi bên cạnh tôi, dựa vào mép giường, tinh thần rất sáng láng sảng khoái, giống như người vận động kịch liệt tối qua là Tô Mộc nào
khác vậy, thấy tôi tỉnh liền cười nói: “Tỉnh cũng đừng nằm lười trên
giường, đi xuống rửa mặt, sau đó theo thứ tự từ trái qua phải lau mặt
một chút.”
Vừa nói anh ấy vừa chỉ lên bàn.
Trên bàn đang
bày một đống chai chai lọ lọ, Tô Mộc thật sự theo chỉ thị của mẹ tôi,
đem tất cả các mỹ phẩm dưỡng da dựa theo thứ tự dùng xếp thành một hàng.
Trời! Hôm qua tôi chỉ cho rằng anh ấy nghiêm túc nghe mẹ tôi nói chỉ là giả bộ, ai ngờ anh ấy thật sự nhớ.
Tôi không biết nói gì, trong người vẫn còn rất mệt mỏi, ỷ lại ở trên giường không chịu xuống, dứt khoát nghiêng nười ôm lấy Tô Mộc, rúc vào trong
ngực anh ấy muốn ngủ thêm một giấc.
Anh ấy nhìn dáng vẻ ăn vạ của tôi chỉ mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, nói quả thực tôi
không muốn dậy thì cứ ở lại khách sạn ngủ ngon, anh ấy cùng Tô Đoàn sẽ
đi trả lại yêu thân, sau đó sẽ về khách sạn tìm tôi.
Tôi quả thật rất muốn cùng đi với Tô Mộc nhưng thân thể quá mệt mỏi, hơn nữa giường
trong khách sạn này cũng rất thoải mái, giống như nằm trong ngực Tô Mộc
vậy, khiến tôi không dậy được, liền mơ mơ màng màng gật đầu một cái, vẫy tay nói hẹn gặp lại với Tô Mộc.
Anh ấy đi lúc
nào tôi cũng không biết, đến khi tôi tỉnh lại đã là buổi trưa.
Tôi là bị đói nên tỉnh. Tô Mộc còn chưa quay lại, tôi bò dậy khỏi giường
một cách không tình nguyện, sau khi rửa mặt vừa vặn lại thấy dãy mỹ phẩm Tô Mộc sắp hàng cho tôi.
Tôi vốn rất lười trong khoản này, nhưng thấy Tô Mộc chăm chỉ như vậy, tôi khẽ cười trong lòng một tiếng, sau đó dựa theo thứ tự sắp hàng của Tô Mộc mà xoa lên mặt.
Sau khi tôi xoa xong thì điện thoại vừa vặn truyền tới một thông báo wechat, tôi liền lăn ra đầu giường lấy điện thoại.
Tin tức lại do Đường Dũng gửi tới, người này lần trước chọc Tô Mộc xù lông
liền chạy, để lại Tô Mộc đang giận đùng đùng cho tôi, nếu không tôi cũng đã không bị Tô Mộc phạt thảm như vậy, bây giờ lại còn dám nhắn tin cho
tôi.
Tôi liền mở tin nhắn của anh ta, vừa định mắng anh ta một trận thì đã nhìn thấy nội dung anh ta gửi tới.
Tất cả nội dung đều chỉ có một câu nhưng khiến tôi trong nháy mắt ngây
người: Em biết ba tháng trước vì sao Tô Mộc phải kết hôn với Lâm Yến Nhi không?