Không có quà tôi vôn đã rât thât vọng, thây Tô Mộc chẳng những không để ý tới tôi mà còn một lòng một dạ suy nghĩ cho bùa yêu vật của anh ấy liền càng cảm thấy tủi thân, tôi ờ một tiếng rồi đem bùa yêu vật nhét trở
lại hộp đá, vừa định trả lại cho Tô Mộc liền phát hiện trên hộp đá kia
mơ hồ lộ ra một chút ánh sáng nhàn nhạt, giống nhu mặt nguời chết.
Nhung bây giờ tôi đang thấy bục bội, thấy có ánh sáng cũng không còn tâm tu nghiên cứu liền đem hộp đá trà lại cho Tô Mộc.
_
Tô Mộc lây lại hộp đá hiên nhiên an tâm không ít, tiến tới nắm tay tôi, hôi tôi sao thế, có phải có gì không vui.
“Không có.” Tôi buồn bục nói, sau đó hất tay Tô Mộc ra.
Tên quỷ già đáng ghét này, rõ ràng anh ấy biết rõ ngày sinh của tôi, cũng
biết mai sẽ là sinh nhật tôi vậy mà một chút bày tỏ cũng không có, còn
giả bộ không biết.
Thật vô tâm!
Tôi khó chịu trong lòng,
mặt hết lần này tới lần khác làm bộ nhu không quan tâm, chờ Tô Mộc phát
hiện ra uu tu của tôi, tới dỗ tôi.
Ket quả anh ấy ừ một tiếng,
lần nữa tới nắm tay tôi, nói: “Neu không có chuyện gì thì chúng ta nhanh tới Diệp gia đi, tránh cho lỡ thì giờ.”
Nói xong anh ấy đi tới
truớc phòng Tô Đoàn, bảo Tô Đoàn cùng chúng tôi xuống lái xe, lại xuống
lầu một đón thêm Giao tiên chạy thẳng tới Diệp gia.
Diệp gia ở
trung tâm thành phố, cách chúng tôi không xa, chỉ chua tới một giờ Tô
Đoàn đã dừng xe ở một khu có cảnh quan đặc biệt cổ kính.
Chỗ này
đều kiểu nhà xua, cách tuờng thành cũ không xa, nhà đều
đuợc xây bằng
gạch xanh kiểu cổ, nhìn qua cảm thấy vô cùng cổ kính, giống nhu đã
chuyển kiếp sống thời cổ đại vậy.
Trên đường đi Tô Đoàn tỏ ra rất ngưng trọng, cắm đầu lái xe không nói lời nào, lúc này đến cửa Diệp gia rốt cuộc không nhịn được, nghiêng đầu nhìn Tô Mộc, do dự nói: “Ông Hai, hay chúng ta quay về đi. Mặc dù Diệp gia cùng Tô gia chúng ta trước kia đều giao bang tốt nhưng cũng đã nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cháu đều chưa từng nghe ba cháu nhắc tới Diệp gia, quan hệ hai nhà cũng coi
như không còn, cũng giống như chúng ta bây giờ, chủ của Diệp gia hẳn
cũng đã đổi, còn có thể nhận giao tình của Tô gia chúng ta sao?”
“Không tới xem một chút làm sao biết, huống chi hắn có nhận giao tình của Tô
gia chúng ta không cũng không quan trọng, lần này ta tới mục đích chủ
yếu là xem thái độ của Diệp gia, họ đã cùng Lâm Yến Nhi tiếp xúc qua,
nếu quả thật cùng một phe với Lâm Yến Nhi thì chúng ta sẽ trở nên rất bị động, lần nữa trấn áp Lâm Yến Nhi càng khó khăn. Lần này cho dù thế nào cũng phải tranh thủ, cho dù Diệp gia không cùng mục đích với chúng ta
cũng không thể để bọn họ thành đồng minh với Lâm Yến Nhi.” Tô Mộc nói.