Chung một chỗ với anh ấy thời gian dài như vậy, được anh ấy một mực cưng
chiều khiến tôi thậm chí quên cả thân phận lệ quỷ của anh ấy.
Chỉ có bây giờ, ánh mắt của anh ấy mới nhắc nhở tôi, anh ấy vốn là một quỷ rất nguy hiểm.
Tay tôi đang nắm tay anh ấy không tự chủ buông ra, không biết tại sao trong đột tôi đột nhiên xuất hiện lời của Đường Dũng, anh ta nói quỷ vật
chiếm đoạt con của mình sẽ tăng thực lực lên nhanh nhất. Tôi luôn không
tin Tô Mộc sẽ thông qua chiếm đoạt quỷ vật để tu luyện, nhưng lời anh ấy vừa nói đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của tôi về anh ấy.
Thấy măt tôi đầy hoảng sợ, khóe miệng Tô Mộc đột nhiên nhếch lên cười, ôm lấy
tôi nói: “Ngốc, em thật đúng dễ tin người, chồng em sao có thể thông qua phương pháp chiếm đoạt quỷ vật để tu luyện, nếu quả thật như vậy thì bố chồng em đã đánh sớm gãy chân anh.”
Thấy anh ấy bỗng nhiên cười
tươi như vậy tim tôi nháy mắt liền được buông lỏng, đánh anh ấy một cái, mắng đồ đáng ghét. Sau đó hỏi nếu tài nguyên có thể tu luyện ở âm phủ
không nhiều thì anh ấy tu luyện thế nào mà thành được lệ quỷ.
Dẫu
sao thời gian chết của anh ấy cùng Lâm Yến Nhi không sai biệt lắm, Lâm
Yến Nhi tu luyện thành lệ quỷ hoàn toàn dựa vào quỷ vật khác. Hơn nữa
theo tôi biết, Lâm Yến Nhi hết sức chsu trọng với việc cắn nuốt hồn
phách của mình, chỉ chiếm đoạt những hồn phách thiếu nữ có oán khí đặc
biệt nặng khi bị Vương quả phụ lột da, như vậy quanh năm suốt tháng Lâm
Yến Nhi mới có thể miễn cưỡng đánh ngang tay Tô Mộc mà thôi. Vậy thì Tô
Mộc dựa vào phương pháp tu
luyện gì?
“Chồng em dựa vào thiên phú.
Cho dù tài nguyên mong manh thế nào đi nữa, chồng em trời sinh đã tu
luyện thần tốc, trước kia khi anh còn chưa chết thì tài nghệ thuật pháp
cũng đã đứng đầu Tô gia, sau đó chết đi xuống âm phủ thì tốc độ tu luyện so với bình thường cũng nhanh hơn rất nhiều.” Tô Mộc nói.
Nói
xong anh ấy còn nhìn tôi một cái, ngón tay nhẹ nhàng nâng cầm tôi, cười
nói: “Thiên phú của em cũng không phải rất cao sao, mới vừa tiếp xúc với âm khí đã có được lực cực âm, bây giờ lại dựa vào Giao tiên tu luyện ra yêu hạch, trong một năm ngắn ngủi em không làm gì cũng đã vượt qua
thành quả tu luyện cả đời của người khác.”
Phải, nói như vậy cũng
không có sai, tôi không thể hoài nghi anh ấy như vậy, dẫu sao tôi cũng
dựa vào thiên phú mà tiến bộ thần tốc.
Nói chuyện một hồi chúng
tôi đã trở lại căn biệt thự Phùng Đông, ba mẹ tôi đem Bách gia bào như
bưng bảo bối vào trong nhà, nói áo choàng nếu là pháp khí phải tìm một
chỗ thật tối. Nhưng nhà tôi không có thờ tượng thần, cũng không có ban
thờ thăm dương cái gì, nghĩ tới nghĩ lui mẹ tôi vỗ đùi một cái, nói ở
nhà tôi có thần tiên sống sao lại quên mất, pháp khí này để ở trong
phòng Long Vương là thích hợp nhất, không chừng còn có thể dính chút
tiên khí.