Tôi lúc này đối với Vương Lâm Lâm phi thường chán ghét, cũng lười hỏi lại cô ấy. Tôi trở lại bên người Tô Mộc.
Khả năng Chu Lan mang thai không lớn, vậy thì tại sao cô ấy lại thay đổi lợi hại như vậy?
Tôi hỏi Tô Mộc có biết cụ thể Chu Lan chết lúc mấy giờ hay không.
Tô Mộc nói không biết, bởi vì nguyên nhân là do thi thể bị ngâm dưới nước quá lâu. Cảnh sát cũng không thể suy đoán ra thời gian cụ thể, chỉ đại khái đoán được khoảng thời gian cô ấy chết. Trong khoảng thời gian đó, trần gian âm khí khá ít. Cho dù cô ấy nhảy sông chết, có thể là bị âm khí ở giữa nước biến thành quỷ nước, nhưng bởi vì địa điểm cô ấy nhảy sông lại ở trường đại học, nơi này tất cả đều là dương khí của người trẻ tuổi, trấn áp âm khí của nước sông xuống rất thấp. Ban nãy anh đã đi quanh bờ sông nhìn một vòng, âm khí ở đó không chỉ rất ít, thậm chí ngay cả một chút cũng không có. Vậy vì sao hồn phách của Chu Lan lại thay đổi lợi hại như vậy, thật sự có chút kì quái.
Ngay cả Tô Mộc đều nói như vậy.
Tôi liền thở dài, xem ra chỉ có tôi đem chuyện này suy nghĩ đơn giản. Tôi còn tưởng có thể tự mình vụng trộm bắt được hồn phách của Chu Lan rồi tìm Tô Mộc khoe khoang, hiện tại cũng không biết nên làm gì, liền hỏi Tô Mộc kế tiếp chúng tôi phải làm cái gì.
"Chờ." Tô Mộc nói: " Sau ngày thứ ba Chu Lan chết , gọi Tam Chiêu ,ở trong huyền học nói đó là thời kì chiêu hồn người chết. Lúc này nếu có một nhóm thầy phong thủy lợi hại chỉ dẫn, thì Chu Lan vẫn còn có khả năng phục sinh, thế nhưng cô ta lại trở về giết hại bạn học của mình. Sau đó là đầu thất đó là thời kì hồn phách hoàn dương, cô lại trở về giết bạn học của mình mà người đó
lại là người đầu sỏ hại chết cô ấy, cho nên Chu Lan mới oán khí nặng như vậy. Nếu người bạn học kia chưa có chết thì cô ta sẽ không bỏ qua cho nên chúng ta sẽ phải chờ tới lần thứ ba cô ấy hoàn dương lại. Nhìn chung lần thứ ba hoàn dương của người sau khi chết là bảy bảy bốn mươi chín ngày, bất quá chúng ta không cần phải chờ lâu như vậy. Một chút nữa, anh sẽ để cho Tô Đoàn bày trận, đem thời gian diễn ra sớm đến đêm mai. Vì vậy em phải nghĩ biện pháp đem mặt dây chuyền của người bạn kia của em lấy xuống. Nếu có mặt dây chuyền đen đó thì Chu Lan căn bản không dám xuất hiện.
"Ồ, được." Tôi gật đầu, sau đó lại hỏi Tô Mộc Vương Lâm Lâm nếu không có mặt dây chuyền bảo vệ thì sẽ không bị Chu Lan giết chết chứ. Cô ấy tuy có chỗ không đúng nhưng nói cho cùng cũng chỉ là mắng một hồi, tội cũng không đáng chết a.
Tô Mộc nghe được mấy chữ ‘tội không đáng chết’, sắc mặt cổ quái cười một chút, lắc đầu một cái, nói chuyện này không thể đơn giản như tôi nghe được, trong này nhất định còn có bí mật không muốn ai biết. Muốn tìm nguyên nhân thật sự chuyện Chu Lan thì nhất định phải biết căn nguyên oán hận của cô ta là gì. Hôm nay chúng ta sẽ ở lại ký túc xá của trường dò hỏi các sinh viên một chút, xem có phát hiện đầu mối gì khác lạ không.
Trong trường có ma quỷ lộng hành, tôi vốn không muốn ở lại. Nhưng Tô Mộc đã chủ động đề nghị, tôi lại nói tôi sợ không dám ở lại trường há chẳng phải có chút mất mặt sao, huống chi có Tô Mộc bên cạnh thì tôi cũng không có gì phải sợ, liền gật đầu.