Tôi cẩn thận tìm cái tên Chu Lan trong danh sách, nếu như Chu Lan thi đậu thì lúc chiêu hồn tối mai tôi sẽ đem tin tức này nói cho cô ta, dù sao cũng có thể an ủi vong hồn cô ta một chút.
Chẳng qua tôi tìm nửa ngày cũng không thấy tên Chu lan, ngược lại tôi thấy tên ba người quen: Vương Lâm Lâm, Trương Ninh, Triệu Đan.
Tên của ba bọn họ có trong danh sách sinh viên đậu nghiên cứu sinh, lại không có tên Chu Lan.
Cái này không đúng a, một phòng bốn người lại đồng thời có ba người thi đậu nghiên cứu sinh. Nếu đây là một phòng ham học tập cũng được đi, nhưng ba kẻ suốt ngày đi dạo phố lại thi đậu, người chăm chỉ học tập nhất lại thi không đậu, danh sách này nhất định có vấn đề.
Tôi liền xé danh sách xuống, vừa định mang theo đi hỏi Vương San San xem có chuyện gì thì Tô Mộc bọn họ đã tới.
Cùng tới với bọn họ còn có hiệu trưởng cùng năm
nhân viên an ninh.
Bọn họ giống như đều rất nghe lời Tô Đoàn, sau khi tới liền tản ra bốn phía đem bốn cửa thư viện chặn lại, sau đó từ phòng radio nói yêu cầu tất cả mọi người đợi yên tại chỗ, cấm không được ra vào thư viện.
Làm xong hết những thứ này Tô Mộc mới hỏi tôi rốt cục đã xảy ra chuyện gì, có phải là có đầu mối gì hay không.
“Phải.” Tôi gật đầu một cái. Vừa định nói với Tô Mộc tôi vừa rồi bị đánh lén thì tôi liền thấy hiệu trưởng đứng ở một bên mặt đầy lo lắng nhìn tôi, thành thật mà nói thì con mắt ông ta nhìn chăm chăm vào bảng công bố danh sách nghiên cứu sinh trong tay tôi, trên trán toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
- --
Sant: Hẹn các bạn ngày mai.