*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi theo bản năng đưa mắt nhìn Tô Mộc một cái, đi Thái Lan đón Diệu Diệu tất nhiên tôi không có ý kiến gì, nhưng cái này cũng cần phải có sự đồng ý của Tô Mộc. Huống chi bây giờ anh ấy gặp phải hồn tích, tình hình lại nguy cấp thế nào còn chưa rõ, tôi sao dám tùy tiện đồng ý với Đường Dũng, liền nói: “Cùng anh đi Thái Lan cũng không phải không thể, nhưng để tôi đi xa một chuyến mà anh chỉ phải mở miệng trả lời mấy vấn đề đơn giản như vậy sao? Dù sao Tô Mộc đang gặp nguy hiểm nên tôi sẽ không đi đâu cả, nếu anh thật sự muốn tôi cùng với anh đi Thái Lan thì phải nghĩ biện pháp giải quyết chuyện hồn tích, đảm bảo Tô Mộc bình an vô sự.”
Tôi vừa nói xong thì Đường Dũng lườm tôi một cái, bĩu môi cái: “Dương Dương, em đi theo Tô Mộc học xấu, mới một tháng không gặp đã biết trả giá. Được, chuyện hồn tích này anh sẽ giúp Tô Đoàn cùng nhau giải quyết, em liền sớm chuẩn bị visa, đến lúc đó đi với anh một chuyến.”