Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 246-2


trước sau

Tôi thầm ói trong lòng nhưng mặt nhìn Đường Dũng không chút biểu cảm, nói: “Nhờ cậy Tô gia cũng là mẹ của Vương Lâm Lâm, bây giờ Vương Lâm Lâm đã chết, chị Vương yêu quý của anh còn đang đau muốn, anh thấy Tô gia còn có thể nhận được tiền sao?”

“Thôi teo! Tô gia cũng là bà Vương mời tới? Vậy thì hỏng rồi, lần này không về được Thái Lan rồi. Nếu là trước kia thì cũng được đi, anh còn có thể lẻn lên máy bay về Thái Lan, nhưng lần này lại không như thế, nào có ai lén đưa con gái lên máy bay hẹn hò, chuyện này thằng nhóc Diệu Diệu kia mà biết không phải nó sẽ cười nhạo anh? Không được, không được.” Đường Dũng phản ưng rất lớn, miệng vừa nói vừa đi qua đi lại trên đài tế suy nghĩ, dáng vẻ đau lòng giống như khoản tiền Tô gia không nhận được kia là của anh ta vậy.

Anh ta cứ lầm bầm lầu bầu đi đi lại lại tìm cách nhanh chóng kiếm tiền, thậm chí ý nghĩ đi cướp ngân hàng cũng thấy buột miệng nói ra. Tôi thấy anh ta càng nghĩ càng liên thiên, cũng không thấy cứu Tô Mộc, không thể làm gì khác hơn liền lên tiếng: “Được rồi, trước tiên anh giúp Tô Mộc đi, chỉ cần quả thật Tô Mộc có thể tỉnh trong bảy ngày thì chi phí đi Thái Lan tôi sẽ bao.”

“Vậy không được, Dương Dương! Hẹn hò với phụ nữ sao có thể để phụ nữ chi tiền, huống
chi là em đi theo giúp anh… À nhưng mà em có bao nhiêu tiền?”

“Đủ dùng.” Tôi không nhịn được buồn cười, khoát tay với anh ta, nói Tô Mộc kiếm được tiền đều đưa cho tôi, nếu như anh ta thật sự có thể khiến Tô Mộc tỉnh lại thì tiền đi Thái Lan coi như là tiền thuốc thang của Tô Mộc, như vậy đi ra ngoài chơi cũng không tính là tôi bỏ tiền.

Thấy tôi nói như vậy Đường Dũng liền toét miệng cười, hai hàm răng như ngọn đèn sáng lấp lánh trên bản mặt ngăm đen, tạo thành một đường cong đẹp mắt: “Dương Dương, em thật đáng yêu! Có điều đây là lần cuối cùng. Có điều lão quỷ kia kiếm được tiền để cho em giữ cũng chẳng có gì đặc biệt, sau này tiền anh kiếm được cũng đều đưa em, anh tuyệt đối so với lão quỷ sẽ yêu thương em nhiều hơn!”

Nói xong Đường Dũng liền đi tới gần tôi, khom người xuống ôm lấy hai chân tôi, vác tôi qua vai anh ta. Tay còn lại thì bất đắc dĩ cúi xuống níu ống quần của Tô Mộc, cầm lấy một cái chân Tô Mộc rồi xoay người kéo đi.

“Đường Dũng, sao anh có thể làm vậy với Tô Mộc?” Tôi thấy Tô Mộc đang hôn mê hơi cau mày liền đập Đường Dũng hai cái, sợ Tô Mộc không thoải mái.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện