Quả nhiên vẻ mặt ông ta vẫn rất bình tĩnh, nhìn cái tường thấp màu trắng trước mặt, từ trên người thả ra một đoàn yêu khí thổi qua bức tường màu trắng kia. Cùng lúc đó ông ta lục lọi trên người Đường Dũng, móc ra một con dao nhỏ bằng móng tay rồi rạch trên đầu ngón tay mình một vết.
Máu tươi đỏ thẫm trong nháy mắt chảy xuống, nhưng vẫn chưa đủ, Giao tiên rạch một ngón tay xong lại rạch lên một ngón tay khác, trong nháy mắt mười ngón tay của Đường Dũng đều bị rạch, máu tươi từ mười đầu ngón tay chảy xuống nhỏ lên trên cổ.
“Xèo…” Một tiếng động nhẹ vang lên, bãi cỏ bị máu tươi nhuộm đỏ bỗng nhiên bay lên một đám khói trắng, sau đó còn kèm theo mùi khét như thứ gì đó bị đốt cháy.
Tôi nhất thời cả kinh, nhìn Giao tiên không rõ, không hiểu tại sao máu Đường Dũng còn có công hiệu ăn mòn.
Đáng tiếc lúc này Giao tiên căn bản không muốn giải thích gì với tôi, mọi sự chú ý của ông ta đều nhìn chằm chằm xuống bãi cỏ đang bị máu tươi của Đường Dũng ăn mòn dưới chân. Theo từng giọt từng giọt máu tươi rơi xuống, bãi cỏ kia cũng bị ăn mòn ngày càng
nhiều, cỏ xanh tốt bị đốt đen thành một mảnh, nền đất đen đen dần dần tạo thành một vòng tròn, bên trong còn hiện ra sáu hình vẽ phát sáng, hình như là trận pháp nào đó.
Thấy loại trận pháp này bất chợt Giao liên nhếch miệng cười nhạt, giống như đã hiểu chuyện gì xảy ra, nghiêng đầu nói với tôi: “Dương Dương, lát nữa đừng sợ, cứ đi theo ta, ta làm gì thì ngươi làm như thế, biết chưa?”
“Ừ, được.” Tôi đáp một tiếng. Vốn cho rằng vừa rồi Giao tiên cười nhạt là có thể phá được cấm chế này, sẽ dân tôi vào Hoàng cung, nhưng tiếng tôi còn chưa dứt thì Giao tiên đã vèo một cái, cứ như vậy đứng tại chỗ biến mất không thấy đâu!
Chỉ còn một mình tôi đứng tại chỗ ngu người, nhìn bức tường thấp trước mặt không biết phải làm sao.
Đầu tôi xoay mòng mòng, không hiểu được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, tại sao Giao tiên lại biến mất không thấy?