“Làm gì? Đừng có nghiến răng nghiến lợi gọi tên ta, người khác không biết nghe thấy lại tưởng ta khi dễ ngươi.” Giao tiên cười hì hì nói.
“Tôi thấy hay ông chui ra khỏi thân thể Đường Dũng đi, từ khi ông chui vào trong thân thể anh ta thì ông lắm chuyện rồi đấy.” Tôi hung hăng nói, dù sao có Tô Mộc ở bên cạnh nên tôi cũng không sợ Giao tiên cố ý hù dọa tôi.
“Lộc Dương, lá gan của ngươi càng ngày càng lớn, cũng dám không để ông đây vào trong mắt, có phải cần ông đây biến thành rắn thì ngươi mới biết điều một chút phải không? Mới vừa rồi lúc ở trên máy bay cũng không biết là ai suýt chút nữa bị ông đây khiến cho sợ són đái. Ngươi là người trợ tiên của ông đây lại còn sợ chính bản thể của ông, có mất mặt hay không…”
Thấy ông ta còn dám nói chuyện xấu hổ vừa rồi trước mặt Tô Mộc tôi liền càng nổi giận, đẩy Tô Mộc ngăn ở trước tôi ra, xông tới muốn chửi nhau với Giao tiên.
Chẳng qua tôi vừa đi về phía trước không được mấy bước thì cổ tay đã bị Tô Mộc nắm lấy kéo lại, lần nữa đem tôi kéo về bên cạnh anh ấy, nói: “Hai người đừng ồn ào nữa. Giao tiên, vừa rồi ông không bị sao chứ? Cổ trận đã phá chưa?”
Nghe Tô Mộc hỏi, Giao tiên cười lạnh một tiếng, nói: “Bị thương? Chỉ bằng bản lãnh cổ sư ngũ trùng của cô ta mà muốn làm bị thương lão tiên? Vậy lão tiên sau này làm sao còn lăn lộn trong yêu giới
được. Nếu không phải cơ thể con người này quá vụng về làm ảnh hưởng tới khả năng của lão tiên đây thì cổ trận nho nhỏ này ông đây đã sớm phá, cũng không cần chờ tới bây giờ mới đến tìm các ngươi.”
“Quan trọng là cổ trận còn chưa phá được thì chúng ta còn không ra khỏi đây được.” Tô Mộc nói, giọng của anh ấy đã ngưng trọng mấy phần, chân mày cũng hơi nhíu lại, sau một lát suy nghĩ liền nói tạm thời không phá cổ trận của Đao Minh nữa, để phòng ngừa Đao Minh ra tay với tôi, anh ấy bảo Giao tiên ra khỏi cơ thể Đường Dũng trở lại trong cơ thể tôi, còn anh ấy sẽ vào trong cơ thể Đường Dũng, tiếp tục mang Đường Dũng đi.
Anh ấy vừa nói xong tôi cùng Giao tiên lại đặc biệt ăn ý nhìn nhau một cái, không hề ngạc nhiên chút nào khi thấy đối phương có vẻ mặt rất lấy làm lạ. Dẫu sao Tô Mộc vì quan hệ với tôi nên luôn không vừa mắt với Đường Dũng, đã từng suýt chút nữa đem Đường Dũng còn đang hôn mê ném vào trong núi, lúc này anh ấy lại chủ động nói ra muốn chui vào trong thân thể Đường Dũng, Đường Dũng mặc dù là Long Phù thì anh ta cũng là người, nếu ở trong đây đụng phải cổ trận nào đó không nên đụng thì có lẽ không chết cũng bị trày da tróc vảy.