Long Đình Dạ duỗi tay ôm lấy cô, để cô vững vàng ngồi ở trên đùi anh.
Toàn thân anh chỉ quấn một cái khăn tắm, mà trên người Thời Duy Hạ lại mặc quần áo bệnh nhân mát mẻ thông khí, có thể rõ ràng cảm giác được độ ấm từ trên người anh truyền đến..
Thời Duy Hạ kinh ngạc trừng lớn mắt, ngẩng đầu nhìn anh.
Anh nhíu lại mày, rũ mắt nhìn chằm chằm cô một lát, sau đó vẻ mặt nghiêm túc trầm giọng hỏi cô.
"Ai dạy em?"
"Cái gì?" Thời Duy Hạ bị anh hỏi không hiểu ra sao, mặt đầy nghi hoặc.
Cái gì mà ai dạy cô? Sấy tóc sao, việc này còn cần phải dạy sao?
"Quyến rũ đàn ông!" Người đàn ông nhấp môi mỏng, trên khuôn mặt tuấn mỹ biểu tình vô cùng phức tạp.
Quyến rũ đàn ông?
Lời anh nói rơi xuống, Thời Duy Hạ càng là vẻ mặt mơ hồ, sau khi ngẫm nghĩ lại mới hiểu được ý tứ trong lời nói của anh.
Cái mà anh nói là quyến rũ đàn ông, là chỉ..
vừa rồi cô giúp anh sấy tóc sao?
Chính là, cô chỉ đơn thuần giúp anh sấy tóc, cái gì cũng không có làm nha!
Anh thế mà cho rằng..
cô đang quyến rũ anh?
Cô lộ ra biểu tình kinh ngạc, đối diện với người đàn ông đôi mắt mang theo vài phần cực nóng..
Lúc này cô mới phát hiện, thân thể anh, tựa hồ có chút cứng lại.
Nghĩ đến đây, Thời Duy Hạ không khỏi có chút tâm tắc.
Khi cô nghiêm túc quyến rũ anh, anh thờ ơ.
Hiện tại cô rõ ràng cái gì cũng chưa làm, anh lại cảm thấy, cô đang quyến rũ anh.
Mà tối hôm qua rõ ràng cô nghiêm túc quyến rũ anh, anh lại không hề phản ứng!
Ừm, cô và Long Đình Dạ, nhất định có một người không bình thường.
Mà cô tự mình cho rằng, người đó không phải là bản thân cô.
Đúng, người không bình thường nhất định là anh!
Vừa nghĩ như vậy tâm tình Thời Duy Hạ tốt hơn mấy phần.
"Không thầy dạy cũng biết, không được sao?" Cô đổi sang vẻ mặt tươi cười nghịch ngợm, trả lời anh.
Nói hết lời liền dứt khoát vươn đôi cánh tay tinh tế ôm lấy cổ anh, sau đó ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt linh động kia, không sợ chết mở miệng.
"Long tổng không phải