Sáng hôm sau quầng thâm mắt của Dương Di hiện rõ cơ thể mệt nhũn ra vì câu nói tối hôm qua của Trần Chí Phong mà suốt đêm khiến cô không ngủ được.
Đi xuống nhà không thấy thằng nhóc Tử Hầu trong nhà chắc là đi học rồi, lạ thật dạo này Hạ Tử Hầu cứ hăng hái đi học sớm về trễ cũng không giao lưu với mấy tên nhóc hư hỏng kia nữa.
Chắc là Hạ Tử Hầu hiểu chuyện lên rồi, cuối cùng cũng ngoan ngoãn học hành! vài ngày trước còn đi chơi với đám học sinh cùng lớp nhìn đám học sinh đó cảm thấy đều ngoan ngoãn có lẽ Hạ Tử Hầu vì chơi với đám học sinh đó nên giờ cũng chịu chăm chỉ học hành rồi.
Cũng gần lớp 11 rồi lớn rồi không cần Hạ Dương Di phải dậy bảo như lúc trước nữa, cũng bớt một phần phiền phức để tập trung vào việc bận rộn ôn thi đại học rồi.
Cô cũng thay đồ xong thì chuẩn bị đến lớp, Thật ra thì thi cấp ba xong hết rồi chỉ chờ tốt nghiệp cấp ba nữa là ra trường, trong những ngày cuối cùng của năm cấp ba đến lớp cũng chẳng làm gì.
Có vài người chăm chỉ đến lớp vào những ngày cuối của cấp 3 để ôn kỉ niệm 3 năm học chung nhưng riêng với Hạ Dương Di thì không cần thiết bởi vì vốn dĩ không thân thiết ai trong lớp ngoài Hiểu Hiểu,đến cả những buổi đi chơi chung với lớp cô cũng chưa từng đi.
Đơn giản chỉ vì suy nghĩ và cách nhìn của cô khác với bọn họ, nói trắng ra tức là cô thông minh với tính cách có phần trưởng thành hơn so với độ tuổi này, chắc do ảnh hưởng từ nhỏ luôn luôn ở bên cạnh Hạ Tề từ lúc lập nghiệp cho đến vinh quang nên nhận ra được bộ mặt giả dối của những đối tác từng lừa bố cô! nhận ra cách nhìn của người trưởng thành nghĩ gì về người khác.
Đi được hai bước ra cửa thì thấy xe của Tạ Kiến Minh rồi, Cô từ từ bước đến gần, kính cửa xe cũng từ từ hạ xuống.
Bên trong Tạ Kiến Minh quay đầu nhìn cô trên tay còn đang cầm điếu thuốc hút dang dở, anh nhìn cô nói.
- Lên xe đi
Dương Di đáp có ý từ chối
- Hôm nay em phải đến lớp rồi
Tạ Kiến Minh không kiên nhẫn phì cười nói
- Nghỉ một bữa không khiến em không tốt nghiệp được đâu, lên xe đi
Dương Di mở cửa xe mắt vẫn đưa theo nhìn điếu thuốc trên tay Tạ Kiến Minh, nét mặt khá khó chịu ngồi vào vừa nói
- Trước mặt em đừng hút thuốc, không thích mùi thuốc lá
Tạ Kiến Minh không nói gì liền dập điếu thuốc đi rồi từ từ lái xe.
Dương Di vẫn chưa biết anh dẫn cô đi đâu nên đưa mắt tò mò nhìn anh hỏi
- Đi đâu vậy
- Đi coi nhà
- Coi nhà? anh mua nhà à
Tạ Kiến Minh cong môi đáp
- Đúng rồi, tự nhiên muốn ở nhà hơn là chung cư
Dương Di hừ một cái rồi quay mặt đi nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa xe rồi nói.
- Đi xem nhà thì dẫn em theo làm gì
Tạ Kiến Minh đưa tay qua xoa đầu cô phì cười trả lời
- Sau này không phải bạn nhỏ Di Di cũng sẽ thường xuyên đến sao
Dương Di chề môi lắc đầu
- Không đến, ai muốn đến nhà anh chứ
Tạ Kiến Minh nhướng mày nói ẩn ý
Thế sao này