Dương Di nhìn Tạ Kiến Minh cười trừ hỏi
- Anh cũng có em gái à
Tạ Kiến Minh chưa kịp trả lời thì Lý Vy Khiết kéo tay Dương Di đi vui vẻ ra khỏi cửa vừa nói
- Hạ Dương Di chị dẫn em đi ăn tối đi
Dương Di ngơ ngơ ngác ngác bị kéo đi, Tạ Kiến Minh cũng đành đuổi theo thầnm nghĩ con nhỏ này sao tự nhiên đột ngột về nước mà không báo với anh một tiếng.
Đi đến một nhà hàng Tạ Kiến Minh đi vệ sinh, ở ngoài Dương Di có hỏi Lý Vy Khiết là em gái ruột hay em họ vì trước giờ chưa từng nghe bố cô nói Tạ Kiến Minh có em gái rõ ràng Tạ Kiến Minh là trẻ mồ côi thì lấy đâu ra em gái.
Lý Vy Khiết này trông có vẻ rất hoà đồng cởi mở, Cô nói thật ra thì Tạ Kiến Minh với cô không phải anh em gì chỉ là lúc Tạ Kiến Minh lúc vừa lập nghiệp qua nước lúc trước thì tình cờ có duyên gặp cô lúc đi bán hoa.
Lý Vy Khiết cũng là trẻ mồ côi nhưng ít nhất là do bố mẹ cô mất lúc cô vừa 5 tuổi nên cô còn biết mặt bố mẹ mình chứ không giống Tạ Kiến Minh vừa sinh ra đã mồ côi.
Năm đó còn nhớ cô đang tuổi học lớp 1 nhưng vì không tiền lại còn ở với bà dì khó tính nên Lý Vy Khiết không được đi học.
Lúc đó Tạ Kiến Minh vốn có bản chất đào hoa nên thường xuyên mua hoa tặng gái là chuyện thường ngày nhưng hôm ấy là lần đầu tiên Tạ Kiến Minh mua hoa chỗ Lý Vy Khiết.
Lý Vy Khiết có đôi mắt rất to tròn lại còn long lanh nhìn giống như có nước mắt bên trong vậy, đôi mắt của Lý Vy Khiết rất đẹp lại còn gương mặt xinh với bàn tay đẹp trắng khiến Tạ Kiến Minh khó tin nghĩ nếu con nhóc này đi ngoài đường không phải bán hoa thì có cho tiền chắc người ta không tin nó nhà nghèo đâu.
Vài lần mua hoa nên Tạ Kiến Minh cũng biết được một chút về hoàn cảnh của Lý Vy Khiết.
Một hôm cũng mua hoa hồng như thường lệ nhưng hôm nay Lý Vy Khiết trên người đầy vết bầm Tạ Kiến Minh lại hỏi.
- Hôm nay lại bị dì đánh à, phải ngoan ngoãn một chút thì dì của em mới không đánh
Lý Vy Khiết lúc đó dõng dạc nhíu mày nhìn anh không chút sợ hãi mà còn thách thức.
- Thế anh nuôi em đi rồi anh sẽ biết em còn ngoan hay không
Tạ Kiến Minh bật cười búng nhẹ vào trán của cô nói
- Thế để anh nuôi em đi chắc chắn em rất hư lắm
Lý Vy Khiết nhìn anh phì cười vui vẻ hớn hở mà kéo anh đi còn một con hẻm
- Nè nhóc con kéo anh đi đâu vậy anh còn có hẹn với cô bạn gái xinh đẹp của anh nữa đó
Cô bé kéo anh đến một ngôi nhà nhỏ chật hẹp, kéo anh vào bên trong là một bà thím ngồi ở trước nhà