Hai tuần rồi
Hạ Dương Di, Lý Quân Hạo, Lưu Hiểu Hiểu đều học nghành quản trị kinh doanh may mà Hạ Dương Di lại được sếp chung lớp với Lý Quân Hạo.
Dạo này hai người thường xuyên đi chung với nhau.
Hạ Tử Hầu cũng dần tan biến đi ý nghĩa nghi ngờ mối quan hệ của Tạ Kiến Minh với chị mình vì ngày nào cô cũng thường xuyên ở nhà hết.
.....
Hôm nay chủ nhật vừa sáng ra cô đã đến nhà Tạ Kiến Minh rồi, hôm nay là sinh nhật của anh thường thì chẳng tổ chức hay ăn mừng gì vì chính bản thân anh nhiều khi cũng quên mất bản thân sinh ngày bao nhiêu.
Lấy chìa khoá mở cửa ra ngôi nhà yên tĩnh Tạ Kiến Minh còn ngủ trong phòng.
Cô liền đi xuống bếp nấu đồ ăn sáng đến 8 giờ Tạ Kiến Minh cũng dậy vừa hay thức ăn nấu vừa xong.
- Di Di? em nấu ăn à
Dương Di bưng thức ăn ra vui vẻ trả lời.
- Đúng đó hôm nay sinh nhật anh nên em mới học làm món này để nấu cho anh đó
Tạ Kiến Minh mơ mơ màng màng nói.
- Hôm nay sinh nhật anh à
.....!
- Mau rửa mặt vào ăn đi
15 phút sau hai người ngồi vào bàn ăn, đưa đũa gấp miếng thịt bỏ vào miệng Tạ Kiến Minh gật đầu nói.
- Ưm...ngon đấy cảm ơn bạn nhỏ nhiều
Dương Di đắc ý vui vẻ đáp
- Không có gì đâu
Đây là lần đầu tiên cô chịu khó học nấu ăn, cũng là lần đầu tiên nấu một bữa ăn hoàn chỉnh cho người khác.
Khung cảnh bây giờ i như một đôi vợ chồng thường ngày vậy.
Hai người ở với nhau cả ngày, lúc chiều cả hai đi đến viện bảo tàng tham quan, tối đến thì đi dạo ở phố bán thức ăn đường.
Dương Di cùng Tạ Kiến Minh đi ngang qua một tiệm nhỏ bán dây chuyền đôi nhìn rất đẹp liền kéo tay anh đứng lại trước hàng bán.
- Kiến Minh anh nhìn xem chỗ này bán dây chuyền đẹp thật đó
- Đẹp à, muốn mua dây chuyền đôi sao
Cô cười tươi nhìn anh gật đầu trả lời.
- Đúng rồi đấy, anh thấy đẹp không em mua làm quà sinh nhật cho anh sao hả
Tạ Kiến Minh nhìn cô trước mặt vui vẻ như vậy không giống thường ngày dáng vẻ cao thượng kia của cô tan biến đi vì những thứ bán linh tinh ở hàng bán nhỏ này.
Anh chiều theo ý cô.
- Ừm cũng được
Đôi mắt long lanh kia nhìn anh trả lời xong liền vui vẻ quay đầu nhìn đống kiểu đây chuyền trên bàn, đưa mắt một hồi thì dừng lại trước đôi dây chuyền có một mặt trăng dây kia là mặt trời.
Dương Di cầm lên đưa trước mặt anh bảo.
- Đôi này đẹp không
Vẫn là ánh mắt dịu dàng giọng nói ôn nhu kia trả lời cô.
- Đẹp lắm
Cô cười cười quay sang kêu ông chủ tiệm gói lại, Đi dạo một vòng thì hai người đến nhà hàng ăn tối, đang ở bãi đỗ xe chuẩn bị đi lên.
Từ xa Lưu Hiểu Hiểu bỗng dưng nhìn thấy hai người nhưng cô không đi đến mà núp sang một bên.
Trần Chí Phong đậu xe xong định đi thì Lưu Hiểu Hiểu