Cậu nhìn cô nói.
- ‘’ Cảm ơn bạn học Hạ Dương Di lúc nãy có lòng tốt gọi tôi dậy ‘’
Dương Di nghe xong nhìn hắn cảm thán thật sự rõ ràng nghe được nhưng lại không trả lời giờ mới cảm ơn …con người này khó hiểu thật đó.
Đang nhìn hắn với ánh mắt kì quái thì hắn thốt lên.
- ‘’ Tôi biết cậu đang nghĩ gì về tôi đấy nhé ‘’
Cô bật cười trả lời.
- ‘’ Làm như cậu đọc được suy nghĩ của người khác vậy ‘’
Phàm Tư đưa mắt xuống nhìn sợi dây chuyền hình mặt trăng phì cười nói.
- ‘’ Bạn học à, còn nhỏ không được yêu sớm đâu nhé ‘’
- ‘’ Gì cơ? ‘’
Hắn không trả lời mà quay đầu xuống nhìn bục giảng.
Hết giờ giảng dạy mọi người liền xôn xao chuẩn bị đi về.
Một bạn nữ đi ngang làm đổ bình nước lên người Phàm Tư.
- ‘’ Xin lỗi xin lỗi …tớ không cố ý đâu ‘’
Bạn nữ lo sợ liền lấy khăn giấy lau chỗ ướt trên người cậu.
- ‘’ Tránh ra đi ‘’ //quát lớn//
Tiếng mắng của hắn to đến mức làm mọi người giật mình đều nhìn về phía hai người.
Bạn nữ bị doạ sợ liền khóc nấc lên.
- ‘’ Tớ …tớ không cố ý mà ‘’
Phàm Tư gương mặt tức giận nhìn cô gái bực bội nói lớn.
- ‘’ Tôi bị ướt cậu khóc làm cái gì hả ‘’
Lý Quân Hạo nhìn cậu quá đáng liền đi đến có ý hoà giải.
- ‘’ Bạn học à, cậu ấy không cố ý cậu bỏ qua cho cậu ấy đi ‘’
Phàm Tư nhíu mày ánh mắt hung dữ hiện rõ lên.
- ‘’ Cậu lo chuyện bao đồng làm gì ‘’
Lý Quân Hạo phì cười nhẹ nhàng đáp.
- ‘’ Không phải, ý tôi là cậu cũng không nên làm con gái khóc chứ ‘’
Phàm Tư vẫn ánh mắt đó nhìn Lý Quân Hạo một hồi rồi thốt lên một câu.
- ‘’ Tôi có xem cậu ta là con gái đâu chứ? ‘’
Dương Di đứng bên cạnh nghe xong phì cười lên làm mọi người đều nhìn cô.
- ‘’ Ơ …ờ xin lỗi mọi người ‘’
Nói xong liền kéo tay Lý Quân Hạo chạy đi nhanh ra khỏi phòng học.
Phàm Tư đưa mắt nhìn bóng dáng của Lý Quân Hạo đi ra lớp rồi mới nói nhỏ.
- ‘’ Thằng nhóc công tử bột ở đâu ra vậy chứ ‘’
Nói xong liền đưa mắt xuống nhìn bạn nữ