Còn 8 tháng …
Sáng vừa mở mắt đã không thấy Tạ Kiến Minh bên cạnh.
- ‘’ Gì vậy hôm nay là ngày nghỉ mà ‘’
Mặt cô vừa mới ngủ dậy ngơ ngơ ra nhìn xung quanh một hồi lâu mới chịu đặt chân xuống sàn đi ra phòng định tiến vào nhà vệ sinh lại nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng sách.
Dương Di mở cửa ra theo thói quen không gõ cửa như thường lệ, va vào mắt cô là Tịnh Y Tâm đang đứng sát bên cạnh anh hinh như đang bàn chuyện công ty nhỉ.
Tạ Kiến Minh hoá giận lên vì cô không chịu gõ cửa mà đã đi vào rồi liền quát lên.
- ‘’ Sao em không gõ cửa mà đã vào rồi ‘’
Gương mặt của anh đang rất khó chịu, trên người còn mặt bộ đồ ngủ thì hiển nhiên có lẽ anh đã ở phòng sách từ lúc khuya chưa sáng rồi …vậy Tịnh Y Tâm cũng đã ở đây suốt đêm với Tạ Kiến Minh à.
Thấy anh đang tức giận Dương Di cũng không dám hỏi tại sao Tịnh Y Tâm ở đây mà chỉ sụp mắt xuống trả lời.
- ‘’ Em xin lỗi ‘’
Nói xong liền đóng cửa vào nhà vệ sinh luôn, bỗng nhiên cảm giác tủi thân lại xuất hiện lên trong đầu …mới sáng sớm đã bị chửi rồi.
Thay đồ xong Dương Di bèn đi ra ngoài hẹn gặp Chu Trí Cường mà không báo trước với Tạ Kiến Minh.
Anh và Tịnh Y Tâm cũng không hay biết Dương Di đã đi ra khỏi nhà rồi.
Đến trưa hai người mới xong việc trong phòng sách, đột nhiên lúc này mới nhớ ra sao sáng giờ bên ngoài chẳng có tiếng động gì hết.
Tạ Kiến Minh đi khắp nhà vừa gọi tên.
- ‘’ Di Di à ‘’
Sát định Dương Di không hề có trong nhà mà cũng thèm báo cho mình một tiếng đã đi thì trong đầu anh lúc này chắc chắn biết cô đi gặp Chu Trí Cường kia liền bốc hỏa lấy điện thoại ra gọi điện liên tục cho cô.
Bên này Dương Di và Chu Trí Cường đang làm bài tập có cả đám bạn Phàm Tư và Lý Quân Hạo nên để điện thoại ở chế độ im lặng.
Tạ Kiến Minh đứng giữa nhà gọi điện liền tục tổng cộng là 371!cuộc gọi đến khi đã 11h trưa Dương Di mới mở điện thoại lên liền hẫng lại một nhịp chỉ biết câm nín cảm thám //371 cuộc gọi nhỡ thế này thì có phải bệnh tâm thầm không//
Dương Di liền lật đật chạy về không bèn ăn cơm trưa cùng đám bạn nữa chỉ sợ chậm một chút nữa khi về nhà đồ đạc trong nhà đều bị Tạ Kiến Minh tức giận mà đập đi hết.
Đứng trước cửa nhà cô hít một hơi rồi mở cửa đi vào quả nhiên xung quanh rối tung lên có luôn cả mảnh vỡ rơi xuống sàn nhà, Tạ Kiến Minh cúi đầu xuống tay cầm chặt điện thoại.
Dương Di nhẹ nhàng đi đến gần cất giọng lên.
- ‘’ Kiến Minh ‘’
Tạ Kiến Minh nghe thấy tiếng liền ngước mắt lên đứng dậy nhìn cô tức giận nói giọng khàn khàn.
- ‘’ Em đi gặp Chu Trí Cường? ‘’
- ‘’ Đúng vậy nhưng mà có cả…’’
Chưa kịp nói hết thì Tạ Kiến minh cướp lời quát toát lên rất to.
- ‘’ Tại sao không nghe điện thoại