Trương Tiêu nói đúng! Bản thân cô chính là dù hận Tạ Kiến Minh nhưng khi anh ta vừa xuất hiện cô sẽ cứ thế mà chạy đến chỗ anh ta đang đứng.
Nghĩ đến việc suốt 1 năm hơn bản thân Trương Tiêu luôn luôn cố gắng ở cạnh an ủi cô, bảo vệ, chăm sóc, làm cô cười, khiến bệnh trầm cảm hoàn toàn biến mất thế nhưng anh vẫn không chiếm một chút vị trí nhỏ nhoi nào trong tim Hạ Dương Di.
Có phải ác với anh lắm không? khi được cho phép theo đuổi rồi, Dương Di cũng mở lòng ra thế mà rất nhanh chóng Tạ Kiến Minh kia xuất hiện và đem tất cả đi mất.
Anh rất sợ …thật sự rất sợ Dương Di sẽ lâm vào cảnh như lúc trước nhưng làm sao đây,anh tử tế quá rồi chỉ dám yêu dám theo đuổi chứ không dám quản đến những quyết định riêng tư của cô.
…
Những ngày sau hoa vẫn tiếp tục giao đến như thường lệ.
Cô cứ nghĩ gặp hắn rồi thì sẽ không còn giao hoa nữa nhưng ai mà biết được cái tên điên kia nghĩ gì trong đầu, có khi muốn đem cả vườn hoa đến đây.
Tiếng chuông điện thoại của cô reo lên, tay kia cầm hoa còn tay bên này lại luống cuống đi vào nhà cầm lấy điện thoại trên bàn.
- ‘’ Alo ai vậy ‘’
Đầu dây bên kia vang lên giọng trong trẻo quen thuộc.
- ‘’ Dương Di là tôi đây, Lý Vy Khiết ‘’
- ‘’ Hả Vy Khiết? ‘’
Giọng Lý Vy Khiết vang lên có chút tủi thân.
- ‘’ Nè đừng nói là quên tôi rồi đấy nhé ‘’
Dương Di vội vàng lắp bắp trả lời.
- ‘’ Không không phải chỉ là hơi ngạc nhiên thôi ‘’
- ‘’ Rảnh không, nghe nói cô về Bắt Kinh rồi nhỉ lâu rồi không gặp muốn gặp cô một chút được không ‘’
Dương Di //hẹn mình à? liệu có phải tên kia giở trò không nhỉ //
…
Cuối cùng vẫn là không từ chối được Lý Vy Khiết mà đành cùng nhau hẹn đi ăn tối.
Lý Vy Khiết còn lái xe đến hẵng nhà cô để đón.
Cứ nghĩ sẽ gượng lắm nhưng tính cách của Lý Vy Khiết vẫn như xưa không thay đổi, luôn luôn nói chuyện một cách tự nhiên khiến người khác luôn có cảm giác rất thân thiết.
Đến nhà hàng cả hai cùng gọi món.
Vừa đặt mông xuống ghế Lý Vy Khiết liền bắt đầu chủ đề nói trước.
- ‘’ Dương Di à trước đó cô ở đâu vậy ‘’
- ‘’ À ở Giang Nam, ở đấy rất tốt ‘’
Lý Vy Khiết //Giang Nam? thì ra anh ấy thường xuyên đặt vé đến Giang Nam là biết từ lâu Dương Di ở đấy rồi//
Lý Vy Khiết không nói ra chuyện Tạ Kiến Minh biết Dương Di ở Giang Nam mà lại nói một câu khác.
- ‘’ Là Trần Chí Phong sắp xếp cô đến đấy à ‘’
Dương Di //nói chuyện với người thông minh đúng là không tốn sức nói nhiều thật//
Cô gật đầu trả lời.
- ‘’ Đúng thế là anh ấy sắp xếp tất cả mọi chuyện ‘’
Lý Vy Khiết phì cười cất giọng.
- ‘’ Quả nào Lão già kia cuống cuồng lục lọi mọi ngóc ngách trong lẫn ngoài nước cũng không tìm ra được cô ở đâu ‘’
Dương Di nghe xong khá ngạc nhiên cứ nghĩ biết rằng Tạ Kiến Minh sẽ tìm cô nhưng không nghĩ đến lại tìm tận nước ngoài.
- ‘’ Anh ta tìm tôi sao ‘’
Nhân viên đưa thức ăn ra, Lý Vy Khiết gắp cho cô một miếng thịt