“Không thành công! Anh ta đúng là một tên đầu gỗ! Thôi đi, coi như mắt tớ mù!” Tô Mạt Mạt oán hận nói.
Vừa dứt lại, khoé mắt đã thấy Hứa Đình Xuyên đứng ở cạnh mình, Tô Mạt Mạt có chút chột dạ không biết anh có nghe được không, mà có nghe cũng không sao, cô đã quyết định từ bỏ rồi.
“Anh Tống, thời gian không còn sớm, tôi đưa Nhược Văn về trước, không làm phiền mọi người, cứ chơi vui vẻ.” Hứa Đình Xuyên nói xong, người đàn ông ngồi bên trong nhanh chóng đưa áo khoác cho anh.
Hứa Đình Xuyên nhận lấy, thế nhưng lại khoác áo lên vai Mạt Mạt, che lại phần lưng bị lộ ra của cô, rồi lại cúi người thấp giọng nói với cô: “Về nhà sớm một chút.”
Đám người nhìn thấy hành động này của Hứa Đình Xuyên liền sôi nổi ồn ào hẳn lên, anh lại thản nhiên quay người cùng Tễ Nhược Văn đi qua dòng người ra khỏi quán bar.
Tô Mạt Mạt bị hành động của hắn trêu chọc, tâm vốn đã lạnh lại trở nên dao động.
Tên đầu heo lúc nãy có ý định chiếm tiện nghi của Mạt Mạt giọng chua lòm lên tiếng: “Hứa đại công tử của chúng ta trừ Tễ Nhược Văn, chưa bao giờ chăm sóc phụ nữ như thế cả, cô bạn của nữ nhân anh Tống mị lực không nhỏ à nha.”
Tống Khải nhìn thoáng qua Tô Mạt Mạt, cười như không trả lời: “Hứa đại công tử coi trọng cô gái này, cậu cũng dẹp bỏ tư tưởng kia đi.”
“Hạ Toàn, tớ muốn về nhà.”
Bị Hứa Đình Xuyên lúc nóng lúc lạnh trêu đùa, Mạt Mạt cũng hết hứng chơi.
“Được, tớ đưa cậu về.”
Hạ Toàn thì thầm vài câu với Tống Khải, rồi chào tạm biệt với những người khác rồi kéo Tô Mạt Mạt rời đi.
Ngồi ghế sau trên xe Hạ Toàn, cô nàng vui rạo rực khoe với Mạt Mạt: “Mạt Mạt, thấy xe mới của tới thế nào? Chất không?”
“Cũng tạm được.” Tô Mạt Mạt quét mắt qua logo Maserati trên tay lái, lười biếng trả lời.
“Tớ nhìn ra, cậu bây giờ không nhìn được ai vào mắt trừ cái tên Hứa Đình Xuyên kia nha. Nhưng cậu nói tớ biết đi, cậu muốn yêu đương hay chỉ muốn lên giường với anh ta.”
“Cả hai. Tốt nhất là