Thì ra lí do mà Lãnh Di Mạt đồng ý đi mua sắm cùng Lưu Phiến Phiến chính là muốn bắt cô ta làm người xách đồ cho mình, chứ không phải theo ý của cô ta, muốn cô làm người hầu cho cô ta sai vặt sao? Còn lâu nhé, cứ ở đó mà mơ tưởng đi, cho dù cô ta có Tả Bân chống lưng đi nữa thì cô cũng chẳng ngần ngại gì đâu, cô vẫn là chủ và cô ta chỉ là một thuộc hạ thôi mà.
Mới đi một vòng thôi mà Lãnh Di Mạt đã mua không biết bao nhiêu đồ túi lớn túi nhỏ đều có đủ cả.
Mà hai tay của Lưu Phiến Phiến cũng hoạt động hết công suất rồi, nhưng cô ta vẫn sẽ tạm thời nhẫn nhịn xuống, vì mục đích thật sự của cô ra vẫn chưa thực hiện được mà, còn vài bước chân nữa thôi.
- Chị Lưu, không biết chị còn có hứng thú đi dạo tiếp không?
Thân là một sát thủ nên những món đồ này căn bản cũng không thể làm khó được Lưu Phiến Phiến, cô ta cũng không cho phép bất kỳ tên thuộc hạ nào ló mặt ra để giải vây, bọn họ vẫn là người của Tả Bân nên sẽ gây cản trở cho kế hoạch trước mắt của cô ta.
- Cảm ơn Lãnh tiểu thư đã quan tâm.
Nếu cô vẫn chưa mệt thì chúng ta đi tiếp vậy, đúng lúc trước mặt cũng là cửa hàng trang sức thuộc chi nhánh của Đan Thạch, không biết Lãnh tiểu thư có hứng thú qua xem không.
Ngoài mặt vẫn nở một nụ cười xã giao vừa phải, nhưng trong mắt đã lóe lên một tầng đố kỵ dày đặc rồi.
May mắn cho cô ta nữa là Lãnh Di Mạt lại không chút nghi ngờ gì, cứ như vậy mà đi tiếp, theo lời của Lưu Phiến Phiến, hai người dừng trước một quầy trang sức, đây đúng là của Đan Thạch rồi.
Nhân viên nhìn thấy hai người liền niềm nở cúi chào, thái độ phục vụ lại rất chuyên nghiệp nữa.
- Xin chào hai vị tiểu thư.
Không biết chúng tôi có thể giúp gì được cho hai vị không ạ.
Nếu là đồ của Đan Thạch rồi thì Lãnh Di Mạt cũng không thiếu, nhưng trước giờ đều là Tả Bân tự ý chọn cho cô rồi bắt cô đeo.
Cô chưa từng thử cảm giác được tự mình chọn một món trang sức mình thích, nhìn một lượt những món đồ lấp lánh, sang trọng được bày trí trong tủ kính cao cấp, hình như cô đã nhìn trúng một chiếc lắc tay.
......
Cảm giác thời gian đã trôi qua khá lâu, cũng đủ để cho vết thương trên đầu ngón tay ngừng chảy máu rồi nên Tiểu Ngư lại vội giật tay về, còn đẩy nhẹ vào ngực của Ryan để anh ta cách xa mình một chút.
Mặt của nó đã sớm đỏ ửng lên như lò than đang cháy, tim cũng chưa cách nào ổn định lại được nhịp đập bình thường.
- Cảm, cảm ơn.
Nhưng Ryan lại không có ý định để nó tự tiện như vậy, không nói một lời nào đã khom lưng rồi bế nó lên.
Phản xạ tự nhiên thì Tiểu Ngư vừa hốt hoảng vừa vùng vẫy.
- Này, công chúa Ryan, anh làm gì đấy? Mau thả tôi xuống đi.
Ryan rất nhanh đã để Tiểu Ngư xuống sofa trong phòng khách, sau đó thì lấy hộp đồ y tế dưới gầm bàn lên.
Anh ta giữ chặt nó bằng hai chân của mình để dán băng cá nhân lên miệng vết thương, quấn nhẹ qua đầu ngón tay nhỏ nhắn.
- Vừa rồi tôi có nghe được hình như có người chửi tôi là quỷ háo sắc đấy.
Nhóc con, cô biết ý nghĩa của nó sẽ là gì không?
Lẽ ra cũng chỉ bị thôi miên đầu óc mà mụ mị theo từng động tác của anh ta, nhưng anh ta lại tốt bụng nhắc lại lời của mình rồi nên Tiểu Ngư cũng không muốn khách khí nữa.
Nó phồng má lên tranh luận.
- Còn không đúng sao? Công chúa Ryan, anh đúng là có một cuộc sống phong lưu đáng nể đấy.
Chắc là anh rất thích những bữa tiệc đó, có rất nhiều mỹ nhân vây quanh mà.
Cứ nhớ lại những cô gái lả lơi bên cạnh Ryan trong tiệc tối hôm qua thì nó lại tức đến nghiến răng rồi, anh ta không phải quỷ háo sắc thì còn ai xứng với cái danh này nữa chứ?
...
Nhân viên kia có vẻ cũng đã nhận ra điểm này nên liền nhanh miệng giới thiệu.
- Vị tiểu thư này đúng là rất có mắt nhìn, chiếc lắc tay này nằm trong bộ sưu tầm mới nhất trong đầu năm nay, được chế tác từ đá aquamarine, mang lại cảm giác yên bình và thanh lọc cho tinh thần....
Thấy Lãnh Di Mạt vẫn còn chưa dứt khoát chọn lựa nên Lưu Phiến Phiến mới nhanh chóng nói thêm vào để thúc đẩy tiến trình.
- Lãnh tiểu thư, chiếc vòng tay này thật sự rất hợp với cô đó.
Hay là cô thử đeo lên xem thử cũng được, nếu không thích thì thôi.
Nghe cô ta nói cũng có lí, với lại cũng không nhận ra điêmt gì bất thường nên Lãnh Di Mạt lại gật đầu đồng ý, nói với nhân viên lấy vòng tay ra cho mình đeo thử.
Ngay