Không lâu sau đó...
Việc làm ăn của hai nhà Lục-Cố càng lúc càng thuận lợi và phát triển hơn nhờ vào thông tin cả hai gia đình chính thức liên hôn.
Tin tức này gây ra không ít sôi nổi được mọi người đồn đoán suốt một thời gian dài.
Vì đơn giản nhà họ Lục có hai cậu con trai mà nhà họ Cố cũng có hai cô con gái nên họ chẳng biết đối tượng liên hôn là ai vì ngoài việc thông báo liên hôn ra thì hai bên chẳng lên tiếng thêm nữa.
Nhờ vào việc liên hôn mà không ít hợp đồng và dự án lớn lần lượt kéo về mang lại lợi nhuận khổng lồ cho cả Lục và Cố thị.
Vì nguyên nhân này mà hắn phải bận tối mặt mũi, mỗi ngày chỉ có một ít thời gian rảnh của buổi trưa để gọi cho cô mà thôi.
Mặc dù không mấy hài lòng vì việc này nhưng hắn chỉ đành chấp nhận.
Ai bảo khi hắn làm xong công việc thời gian có khi đã 11-12 giờ đêm mà bên cô đã là 1-2 giờ sáng.
Giờ đấy cô vẫn nghĩ ngơi nên hắn không nỡ đánh thức cô dậy.
Hắn chỉ biết mỗi khi hắn áp lực hay mệt mỏi hắn chỉ cần mở điện thoại lên xem ảnh cô là tâm tình liền thoải mái....!nhớ cô một cách kì lạ.
- Chủ tịch, Cố nhị tiểu thư đến tìm ngày bây giờ hiện đang ở dưới sảnh ạ.
Vừa đau đầu vì lượng công việc tồn ứ quá nhiều nay lại có thêm rắc rối làm hắn cau mày khó chịu nói.
- Cậu tự tìm lí do đi.
Tôi không muốn gặp.
Bây giờ không, sau này lại càng không.
Trợ lí Trình nghe vậy liền vâng dạ bước ra khỏi phòng, trước khi cánh cửa hoàn toàn đóng lại anh ta chỉ lắc đầu thở dài đầy ngán ngẫm.
Nhìn thái độ và biểu tình không mấy vui vẻ vừa rồi của sếp mình anh ta liền biết cô nhóc tên Cố Như Ý kia chẳng có cửa làm phu nhân Lục thị ở tương lai rồi.
Ngẫm kĩ lại thì anh ta cũng chẳng nhớ nổi bản thân mình đã đi đuổi người cộng việc nói dối đầy thất đức kia trong bao lâu.
Chỉ biết mỗi khi sếp không vui thì anh ta là người đi lãnh đ.ạn.
Vừa thấy bóng dáng trợ lí Trình cô ta liền nhảy cẩn lên trong vui sướng.
- Trợ lí Trình, anh Lục có trên phòng làm việc không.
Tôi muốn đi tìm anh ấy.
Trình Cán nhìn cô ta một cách bất đắc dĩ nhưng nhanh chóng trở lại là một trợ lí chuyên nghiệp anh ta liền nhìn cô ả nói dối một cách thuần thục.
- Cố tiểu thư xin thứ lỗi.
Đây là nơi làm việc không thể tùy tiện ra vào huống hồ gì chủ tịch đang rất rất bận.
Anh ấy không có thời gian gặp cô đâu, mong cô quay về cho.
Cô ta nghe vậy liền nhìn Trình Cán một cách không hài lòng.
Cố Như Ý cô ta đã cất công đến tận đây tìm người.
Lí nào lại không gặp, nghĩ vậy chất giọng chanh chua cộng thêm tính cách tiểu thư đanh đá được cha mẹ chiều hư thì làm sao chịu được.
Cô ta không phục nói...
- Vậy thì anh quay lại thông báo với anh Minh là tôi đến đi.
Tôi muốn gặp anh ấy.
Trình Cán nghe vậy nhíu mày nhưng vẫn chuyên nghiệp nói.
- Tôi nói rồi mong Cố tiểu thư thông cảm.
Nói rồi anh ta nhanh chóng bắt tay vào làm việc.
Mặc kệ cô ả đứng phía sau dậm châm ình ịch nghiến răng phồng má đầy tức giận.
Thật ra không phải Trình Cán anh ta không khách khí với con gái.
Mà điều đó còn phải phụ thuộc vào người và hoàn cảnh mới có thể nhẹ nhàng tử tế.
Còn cô gái tên Cố Như Ý kia thì anh ta lịch sự như thế là cùng.
Kể từ khi có thông tin hai nhà liên hôn nổ ra, cô ta liền mặt dày đến tìm chủ tịch của anh ta chẳng biết bao nhiêu lần.
Nếu có mười lần đến thì đã có tám lần không gặp được mà đòi chết đòi sống, hai lần còn