Không lâu sau đó Lục Quang liền nhận được thông báo từ trợ lí rằng chủ tịch Cố thị hẹn ông dùng bữa cùng nhau.
Nghĩ tới chuyện đáng xấu hổ không bằng cầm thú với con gái của đối tác kiêm bạn mình là đã khiến ông rén ngang nhưng vẫn phải đồng ý...
Vì trở ngại tâm lí vấn đề kia mà ba Lục đã hoàn toàn quên mất Cố Thành đích thị là một con cáo già.
Và điều quan trọng hơn cả là ba Lục chẳng biết đến mối tình đơn phương còn đang dang dở của Cố Thành dành cho mẹ Lục Thế Minh.
Trên phương diện tình cảm đã thua một cách đau đớn, khi ông ta căm phẩn nhìn người mình yêu bằng lòng sinh con cho kẻ khác chẳng màn danh phận.
Có thể sống ẩn dật nuôi con chứ nhất quyết không chấp nhận mình.
Đã vậy hiện tại Cố thị lúc nào cũng dưới cơ Lục thị.
Cố Thành tự cho rằng năng lực của mình không đến nổi nào, thua đau trước Lục Quang làm ông ta không chịu được.
Cất công chuẩn bị bấy lâu nay, bây giờ cũng đến lúc lên đòn phản công.
.........!Nhà hàng Y.……...
Một mình bước vào phòng, thấy Cố Thành đã ngồi sẳn đợi mình làm khí thế của Lục Quang giảm đi trông thấy.
- Anh Cố, lâu rồi mới gặp.
Cố Thành nhìn ông nhếch môi cười đáp.
- Đúng vậy, lâu rồi mới gặp...!anh Lục
Cả hai nói chuyện vài câu, cũng đã dùng xong bữa.
Lúc này, Cố Thành nhìn sang ba Lục cười cười.
- Anh Lục, tôi cho anh xem cái này.
Nói rồi ông ta đưa một phong bì lớn cho Lục Quang.
Ba Lục đưa tay nhận lấy rồi mở ra xem, cùng lúc đó Cố Thành cũng dùng điện thoại mở một video.
Vừa cầm tấm ảnh trên tay, sắc mặt Lục Quang kém đi trông thấy, từ vẻ mặt tươi tỉnh chuyển sang rét run trắng bệch kinh hãi nhìn về phía Cố Thành.
Mở miệng lấp bấp không nói thành lời...
- Sao...!bất ngờ à? hah...!Lục Quang tôi nói cho ông biết.
Ông đúng là không ra gì, tới con gái của tôi mà ông cũng sơi cho được.
Nếu để vợ con ông biết...!chắc họ cũng ngạc nhiên lắm.
Nghe tới vợ con mình, lúc này ba Lục mới thấy hối hận.
Nét mặt hết trắng rồi xanh, lòng bàn tay túa đầy mồ hôi nhìn sang Cố Thành.
- Cố...!Cố Thành, ông muốn gì?
Được nghe câu này Cố Thành nhếch môi cười, cả người tựa lưng vào ghế thản nhiên nhâm nhi ly trà ra điều kiện.
- Chuyển nhượng 10% cổ phần Lục thị sang cho tôi.
Còn nữa, con gái tôi và ông đã như vậy thiết nghĩ....
Chưa để ông ta nói hết câu, ba Lục đã vội vã cắt ngang gấp gáp nói.
- Không nghĩ, tôi không thể chịu trách nhiệm với Cố Tâm.
- Vậy ông muốn thế nào.
Con gái tôi bị ông đùa giỡn trong tay như thế.
Ông nói xem, nó còn nhỏ hơn tuổi Lục Hải nhà ông.
Sống ngần ấy năm, lăn lộn trên thương trường cả đời vậy mà chỉ lăn giường vài lần đã bị nắm thóp.
Từ kẻ không sợ trời không sợ đất nay lại sợ xấu mặt với vợ con.
Bị người đời phỉ bán.
- Gọi ông một tiếng con rễ, tôi cũng ngượng miệng lắm.
Chi bằng ông để Lục Hải nhà ông cưới con gái út nhà tôi đi.
Nếu ông làm được, tôi xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
Còn không...!ông cứ chờ đợi ánh mắt khinh bỉ của người nhà dành cho ông đi.
Bị đưa vào thế bí, ba Lục cau mày.
Tại ông một phút nông nổi để xảy ra chuyện này.
Lục thị không chỉ là tâm quyết của ba ông mà ngay cả ông cũng dành cả tuổi trẻ để rồng gánh.
Nay nói đưa 10% nghe sao dễ quá.
Chưa kể Lục Hải nhà ông cũng không liên quan đến chuyện này.
Ông sao có thể để " cha