Đúng như dự đoán.
Khi thấy hắn và Lục Hải lướt ngang qua, cái mồm già của lão ta làm sao chịu nổi.
- Lục Thế Minh, cháu và Lục Hải định về à?
Nghe ông ta gọi hắn nhếch mép cười lịch sự trả lời lại.
- Ừm, gia đình có việc nên tôi định về sớm.
Hôm nay, chúc mừng sinh nhật ngài chủ tịch Cố.
- Hahah.
Hôm nay là ngày vui mà, về sớm làm gì.
Hai cậu nể mặt ta ở lại chơi vui một lút nữa đi.
Lục Hải lúc này đã xám mặt nhìn chằm chằm ông ta, bị hắn quát mắt bảo kiềm chế nên đành quay sang hướng khác không trả lời.
- Cũng được.
Xem trò vui chút nữa rồi về.
Lục Thế Minh kéo Lục Hải ra phía sau chào hỏi vài người.
Một lúc sau đó, sau khi từ phòng vệ sinh bước ra ngoài hắn vô tình thấy và nghe Cố Thành dặn dò Cố Như Ý vài câu.
- Ba đã sắp xếp xong cả rồi.
Lúc sau ba cho người đưa nó lên con phải biết làm gì tiếp theo cho ba.
Cố Như Ý trong bộ váy cắt xẻ táo bạo thiếu trước hụt sao đang ngà ngà say lè nhè.
- Nhưng mà ba, con đâu có thích cái tên Lục Hải đó đâu mà ba bắt con lấy anh ta làm gì?
- Con gái ngốc của tôi ơi.
Con không thích cậu ta thì cũng nên thích tiền của cậu ta chứ.
Lục Thế Minh thì không được thì Lục Hải.
Tài sản Lục gia ba đời con tiêu không hết ấy.
Mau mau, lên phòng cho ba, nhớ phòng 69 đấy.
Chờ khi hai ba con nhà kia đi khỏi.
Lúc này hắn mới thong thả bước ra.
Xem ra ông ta là người chơi hệ thuốc.
Nếu đã thích như vậy, hắn sẽ cho ông ta biết thế nào là bị chơi khâm.
Ngoắc tay với phục vụ đang bê khay rượu đi ngang, chẳng biết Lục Thế Minh thì thầm gì đó mà chỉ thấy người phục vụ gật đầu như giã tỏi nhanh chóng đi ra ngoài.
Đứng ở một góc xem kịch.
Lục Thế Minh hài lòng khi thấy Cố Thành uống cạn ly rượu rồi hòa mình vào sàn nhảy cùng khách quý.
Hắn chỉ lẳng lặng đứng im ở đấy.
- Anh, chúng ta về thôi.
Lục Hải từ phía sau bất ngờ xuất hiện vỗ vai hắn.
- Tại sao phải về, về sớm để làm gì? Chú thích nghe cãi nhau à?
Lời hắn nói quả là ngay tim của Lục Hải.
Hắn biết cả mẹ và em gái đã biết chuyện của ba, hiện giờ không cần nói cũng biết ở nhà đang rối cào cào cả lên.
- Nhưng lỡ...
Không đợi anh ta nói hết câu, hắn đã cắt ngang.
- Là đàn ông chúng ta phải biết trọng chữ tính và trách nhiệm.
Là ông ấy tệ bạc bỏ rơi mẹ của tôi mà thề non hẹn biển để cưới mẹ của chú.
Bây giòe ông ấy ngoại tình là không trọng chữ tính.
Ngoại tình khi có vợ con gây ảnh hưởng lớn như vậy là không có trách nhiệm.
Chuyện ông ấy làm được thì tốt hơn hết nên giải quyết được.
Mọi chuyện nên suy nghĩ bằng đầu chứ không phải bằng nửa thân dưới.
Nghe anh trai nói mà Lục Hải trầm ngâm.
Anh ta không biện minh cho ba mình bất cứ lời lẽ nào cả.
Nếu đặt anh ta vào hoàn cảnh của Lục Thế Minh, đối mặt với người đã bỏ rơi mẹ con mình đi tìm phú quý thì đừng nói đến chuyện bình thản gọi ba.
- Hazzzzzy.
Đúng là bao năm qua ba chẳng có tí trách nhiệm nào với gia đình.
- Vậy nên Lục Hải.
Tôi khuyên cậu đừng bao giờ giống ông ấy.
Chưa có gia đình thì được, nhưng nếu có rồi thì nghĩ lại đi.
Đừng vì một giây kéo khóa quần mà cả đời hối tiếc đấy.
Nói rồi cả hai lại ra sảnh lớn.
Nhìn chằm chằm vào ly rượu tên phục vụ vừa nãy nói chuyện với Cố Thành đưa tới hắn nhếch mép cười khều khều tay Lục Hải nhướn mày ra hiệu.
Chẳng biết có chuyện gì xảy ra nhưng theo ánh mắt của anh mình vê phái ly rượu Lục Hải nhanh chóng hiểu ra.
Thao tác nhanh gọn, cả hai thừa sự