Nhiếp Hạo nhìn qua chỗ Minh Dao nói: “Em quyết định”
“Ha ha, bởi vì em là người bị hại sao?”
“ừ “Em muốn đi ra ngoài ăn, đàn chị, có được không ạ?”
“Được chứ được chứ, vậy thì phải trang bị đầy đủ … Chúng ta bây giờ đều là người nổi tiếng rồi”
“Ha ha, mũ và khẩu trang đúng không! Trong phòng Nhiếp Hạo có, còn có rất nhiều!”
“Đúng thế!”
Sau khi về đến khách sạn, ba người cùng nhau thay trang phục thường ngày, thoạt nhìn qua bọn họ đều không chú ý cách ăn mặc.
Sau đó mang thêm mũ và khẩu trang liền ra khỏi cửa.
Nhiếp Hạo lái xe đến chở hai người bọn họ cùng đi.
Tô Noãn Tâm tìm kiếm, quán lẩu xung quanh trong thành phố, nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
Sau đó chia sẻ đường đi với Nhiếp Hạo.
Nhiếp Hạo nghe được địa chỉ, con ngươi trở nên u ám.
“Tôi biết rồi”
Mùa hè, người đi ăn lẩu vẫn nhiều như cũ.
Tô Noãn Tâm đã sớm gọi điện thoại để đặt phòng riêng, đợi sau khi đến nơi, ba người họ trực tiếp đi thẳng vào trong phòng riêng.
Anh ta gật đầu nó Sau đó mới lần lượt bỏ mũ và khẩu trang xuống.
Người phục vụ cầm thực đơn đi lên, lịch sự nói: “Ba vị muốn dùng nổi lẩu nào?”
“Nhiếp Hạo anh ăn cay không?”
“Có thể ăn được một chút”
“Vậy thì lấy nồi lẩu hai ngăn đi, Minh Dao không thể ăn cay được”
“Được, cô quyết định”
Tô Noãn Tâm quay đầu nhìn về phía nhân viên phục vụ nói: “Dùng nồi lẩu hai ngăn là được rồi”
Lại phát hiện người phục vụ đứng ngây ngốc ở đó.
Ngay lập tức che miệng lại, sợ răng bản thân sẽ hét lên.
Trời ơi!
Nhiếp Hạo!
Người thật!
Tô Noãn Tâm cười khổ nói: “Cô gái này … Lát nữa để cho Nhiếp Hạo.
tự tay kí tên cho cô, được không nào, trước tiên giúp chúng