“Rốt cuộc đã tạo cái nghiệt gì đây!” Ông cụ Lệ tức giận đến mức viền mắt cũng đỏ lên.
Lệ Minh Viễn cũng không đến mức, nhìn thấy ông nội như vậy, mà thờ ờ không làm gì.
Mặt anh không cảm xúc đứng lên nói: “Để cháu đi thử xem”
“Được…Nếu chuyện này làm tốt, ông nội đưa cô gái nhỏ nhà cháu một món quà lớn…Minh Viễn, nhờ cậy vào thằng nhóc nhà cháu.
”
Lệ Minh Viễn đứng dậy, cũng không quay đầu lại nhìn người kia, đi tới chỗ người phụ nữ gần như điên cuồng.
Tô Noãn Tâm vội vàng đứng dậy nói: “Chú…Chú cẩn thận, trên tay cô ấy có dao”
Lệ Minh Viễn, quay đầu lại nhìn cô một cái nói: “Yên tâm”
Nhưng mà tim của Tô Noãn Tâm, lại bắt đầu đập điên cuồng.
Má ơi…chú nhà cô, sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Nhìn qua người phụ nữ kia, giống như đang phát điên.
Hung hăng thị uy trước mặt Lệ Kiên trên lễ đường.
“Lệ Kiên, anh tiếp tục cử hành hôn lễ! Hôm nay tôi thật sự sẽ chết ở chỗ này!”
Đột nhiên, có một người đàn ông thân hình cao lớn, chậm rãi bước về phía cô ta.
Trong nháy mắt, người phụ nữ như có áp bức…
Cô ta có chút hoảng hốt nhìn về phía lễ đường, nơi Lệ Kiên đứng có chút xa với cô ta.
Lại nhìn Lệ Minh Viễn trước mắt một chút.
“Anh…Anh…’ “Cô nhận lầm người, tôi không phải tên là Lệ Kiên, tôi tên là Lệ Minh Viễn…
“Anh…Anh tên là Lệ Minh Viễn?”
“Đúng, người kết hôm ngày hôm nay, là chú nhỏ của tôi…Không phải tôi, tôi và anh ta, lớn lên có chút giống nhau…Cho nên cô nhận nhầm người.
”
“Không thể! Tôi sẽ không nhận sai.
”
Rõ ràng không phải Lệ Kiên.
Người đàn ông trước mắt này, hơi thở mạnh mẽ hơn so với Lệ Kiên,