“Làm sao? Hy vọng bố vợ tương lai của cậu tỉnh lại như thế sao?”
“Nhóc con không có bố… từ nhỏ hai mẹ con đã sống rất là gian khổ, dì Tô năm ngoái suýt chút nữa thì qua đời vì bệnh tật… thứ Kỷ Vân Như thiếu hai mẹ con bọn họ, ông ta phải đền bù lại rõ ràng”
“Nếu không thì tôi đền bù thay cho ông ta, thế nào? Tôi sẽ làm bố dượng con nhóc kia, anh biết tôi, tôi cảm thấy tôi sẽ làm một người bố tót, một người chồng tốt!”
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút nói: “Nhưng cuối cùng thì cậu cũng không phải ông ta… không phải người dì Tô luôn đợi”
“Nếu Kỷ vân Tiêu thật sự tỉnh lại thì phải làm sao bây giờ?”
“Bây giờ từ bỏ thì vẫn còn kịp….
Tôi biết mỗi đoạn tình cảm của cậu đều rất chân thành… nhưng dì Tô không hợp với cậu, thừa dịp vẫn chưa lún sâu đến mức không cách nào rời đi thì rút lui sớm đi”
Ân Vô Tà tức giận nói: “Cậu cảm thấy có khả năng sao? Đây là tình thế bắt buộc có được không? Hơn nữa, nếu cậu thật sự suy nghĩ cho chị ấy thì không nên để mặc cho chị ấy chờ đợi một người thực vật trở về!
Như vậy chẳng khác gì đang lãng phí thời gian cả!”
“Chị ấy đã phí hai mươi năm thời gian tươi đẹp, hiện tại còn tiếp tục lãng phí sao?”
“Đó rất có thể là người mà cả đời này cũng không chờ được”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Cho dù là dì Tô hay là nhóc con thì tôi luôn tôn trọng lựa chọn của bọn họ, sẽ không can thiệp vào lựa chọn của bọn họ”
“Được âu có đường của cậu, tôi có đường của tôi, không can thiệp vào với nhau được! Ngày mai là cuối tuần, Tô Ngọc Mỹ sẽ đi chăm sóc toàn thân, cậu mau bảo trợ lý làm cho tôi một tấm thẻ, từ ngày mai tôi sẽ bắt đầu chiến dịch ngẫu nhiên gặp mặt ngoài công ty.
”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Tùy cậu, tốt bụng nhắc nhở, dì Tô không chỉ có mỗi thẻ chăm sóc cơ thể, tôi còn làm cho dì ấy thẻ làm đẹp, thẻ tắm suối nước nóng, cậu muốn ngẫu nhiên gặp mặt dì ấy ở thẩm mỹ viện