Vốn dĩ, Hứa Bảo Châu ở bên cạnh anh ta cũng chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Bây giờ thì khác, cô ta thực sự có mối quan hệ với Tô Noãn Tâm và có thể nói chuyện được trước mặt cô ta.
Đó là sự sai sót một cách ngẫu nhiên, và nợ cô ta một ân huệ.
Quý Quân không phải loại người kiên nhãn mà có thể chữa khỏi bệnh cho một người phụ nữ, nhưng sau này, anh ta đã kiên nhãn cùng Hứa Bảo Châu.
Hứa Bảo Châu còn rất được yêu thương.
Bây giờ Quý Quân nói như vậy, trong lòng anh ta dường như đã đoán được điều gì đó.
Và dường như cô ta có giá trị sử dụng đối với Quý Quân.
Quý Quân cười nhẹ, bước đến và ôm cô ta vào lòng và nói: “Chắc hẳn em biết rõ thân phận của anh”
“Con trai thứ của nhà họ Quý?”
“Phải… Mặc dù nhà họ Quý đã cho anh một cuộc sống khá giả và sung sướng, ăn uống không phải lo, tiền cũng không thiếu… Nhưng con trai thứ của một gia đình giàu có nào thì cũng có tham vọng.
Em hiểu ý của anh chứ?”
“Nhưng… em có thể giúp gì cho anh?”
“Tương lai sau này của anh có thể là gia đình sắp đặt một đối tượng ngẫu nhiên nào đó và kết hôn ..”
Sắc mặt của Hứa Bảo Châu không khỏi trắng bệch, nói: “Còn em thì sao?”
“Muốn trở thành bà chủ của nhà họ Quý không?”
“Ư… có thể được không?”
“Điều đó còn tùy thuộc vào biểu hiện của em”
“Quý Quân … Anh đừng bao giờ rời xa em, em thực sự rất thích anh…”
“Anh cũng thích em, bởi vì em ngoan ngoãn và nghe lời, nhưng… dù sao em cũng là người trong giới giải trí, đối với bọn con nhà giàu thì thấy rất chướng mắt, bởi vì trong mắt của nhà bọn họ, các người chỉ là những người biểu diễn mà thôi… Không được xem trọng”
“Vậy thì … em phải làm sao đây, em không muốn rời xa anh, em chỉ muốn ở bên cạnh anh mọi lúc”
Quý Quân nhướng mày nói: “Chỉ cần em ngoan, nghe lời anh … Anh không muốn em”
“Vậy thì anh muốn em làm gì?”
“Cách đây không lâu anh mới trở về nước, nhưng