Lệ Minh Viễn nhíu mày nói: “Trái lại anh là người sẵn sàng bỏ tiền vốn” Quý Quân cười thờ ơ nói: “Tổng giám đốc Lệ không biết…Địa vị mẹ của tôi ở trong nhà họ Quý cũng không cao mà bố cũng không thiếu con trai… Thứ mà tôi muốn cho tới bây giờ đều không phải là tiền”
“Vậy Hứa Bảo Châu thì sao? Đối với anh mà nói được tính là gì?”
“Tác dụng không lớn thì chỉ là quân cờ, tác dụng lớn thì có thể trở thành vợ tương lai…Người đàn ông thực sự thì không cần vợ phải giúp đỡ, tôi biết rằng tổng giám đốc Lệ rất khinh thường đối với hành vi của tôi……
Nhưng tôi vẫn chưa đủ mạnh nên chỉ có thể làm như thế, chỉ khi nào.
bản thân trở nên mạnh mẽ thì mới có thể kiểm soát cuộc sống của mình, tổng giám đốc Lệ hẳn là hiểu rõ cảm giác này hơn ai khác”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Trái lại bản thân tự hiểu được mấy phần”
“Tổng giám đốc Lệ quá khen, trong mắt một thiên tài về kinh doanh như anh chỉ một chút đã có thể nhìn thấu con người tôi, thay vì đạo đức giả và cứng rằn với anh vậy thẳng thắn không phải tốt hơn Sao…”
“Không được nói những lời này trước mặt cô nhóc nhà tôi.
”
Quý Quân cười thờ ơ nói: “Tổng giám đốc Lệ yên tâm, tôi thấy họ nói chuyện rất tập trung tinh thần