Hiếm khi có lúc khó khăn cần dùng đến anh ta, chút mặt mũi này vẫn phải cho.
Tuy nhiên, nghĩ tới lời Lệ Minh Viễn nói trước đó, hai mắt Tân Thiên tối lại.
Thăng nhãi này vẫn hung ác như trước.
Đến lúc đó tin đồn vừa được truyền đi, nhà họ Lan sẽ tứ cố vô thân.
Dù sao cũng không ai dám đối nghịch với nhà họ Lệ của Thủ Đô.
Tuy nhiên nhà họ Lan cũng xui xẻo khi chọc tới tên này.
Người khác không biết Lệ Minh Viễn hung ác như thế nào, nhưng anh ta lại hiểu rõ.
Tóm lại, sau lần này, nhà họ Lan sẽ hoàn toàn không có cơ hội xoay người.
“Tân Thiên… anh xong chua? Đề em không biết làm đã dùng bút chì đánh dấu rồi: Tân Thiên lấy lại tinh thần, đi về phía cô nói: “Mang giấy nháp ra đây?” “Sặc… Không có.”
Tân Thiên quay đầu lấy một tờ giấy a4, rất kiên nhẫn thực hiện hết chức trách của một người chồng chưa cưới.
Tân Nghĩa mang tài liệu đến, nhìn thấy cảnh này thì trợn tròn mắt.
Thế mà anh trai anh ta lại kiên nhẫn giúp người ta làm bài tập.
Tân Thiên thấy anh ta đi đến, thản nhiên nói lên bàn công tác là được”
Tân Nghĩa nhíu mày nói: “Bộn bề nhiều việc?”
“Thăng nhãi cậu không được phép chê cười! Cút về tiếp tục học quản lý công ty đi!”
Khóe miệng Tân Nghĩa hơi múm lại: “Được rồi, em không làm phiền thế giới của hai người nữa.
Con mẹ nó thế giới của hai người.
Trong lòng Tân Thiên sụp đổ, bắt đầu cúi người giải đề.
Đại đa số đề không khó đối với anh ta, nhung… cũng có những đề không làm được”
Dù sao anh ta cũng tốt nghiệp lâu rồi, quên cũng không ít.
Nhưng vì để không để mặt mặt trước mặt Lâm Xuân Mạn, anh ta bảo Lâm Xuân Mạn đi pha trà cho mình, sau đó lấy điện thoại chụp ảnh gửi cho thư ký của mình.
Thư ký của anh ta là học sinh danh giá du học từ nước ngoài về, loại đề này tất nhiên là không làm khó được anh ta.
Chẳng mấy chốc anh ta đã viết xong đáp