Nếu chuyện này mà thành công thì sau này địa vị của anh ta ở nhà họ Quý sẽ cao hơn hai người anh trai kia của anh ta.
Không uổng công anh ta ở bên người hạ thấp bản thân, khom lưng cúi đầu với người khác.
Hứa Bảo Châu quan sát toàn bộ quá trình anh ta trò chuyện với người khác, trong lòng không biết là có tư vị gì.
Haiz, xem ra cậu ấm nhà giàu cũng không dễ làm.
Muốn làm ra gì đó cũng không dễ dàng.
Cô ta đã có nhận thức mới về Quân Quân.
Anh ta khác với mấy cậu ấm chỉ biết ăn chơi kia, anh ta xen lẫn với bọn họ cũng là vì lợi ích của vòng tròn xã giao.
Quả nhiên, bởi vì Lan Duệ cho nên quen biết Tô Noãấn Tâm, về sau mới có thể hoàn thành nhiều chuyện như vậy.
Cho nên, trên đời này, chỉ cần có lòng là có thể làm được.
“Cậu Quý!”
Ít nhất cũng phải mười năm tỷ đồng.
Quân Quân cắn răng nói: “Được, tôi sẽ về bàn bạc lại với bố tôi”
“Được rồi.
” Trở về, Tô Noãn Tâm bảo Minh Dao đợi tin tức.
Sau khi đoàn làm phim ăn tiệc đóng máy xong thì đám người nhao nhao tạm biệt nhau.
Sau khi Tô Noãn Tâm chào hỏi ông