Dương Diễm cũng gật đầu với anh ta.
Tân Thiên nhìn thấy Dương Diễm một thân quần áo thích khách màu đen, còn cảm thấy khá hay.
Lại nhìn Lâm Thanh,… một thâm quần áo nha hoàn cổ trang, mặc dù nhìn bình thường nhưng không mất đi vẻ linh động.
Tạo hình không tệ.
Lâm Xuân Mạn rất thích hợp đóng cổ trang.
Đạo diễn trợn tròn mắt.
Vãi lìn.
Con gái của ông chủ, cô chủ phẫu thuật thẩm mỹ được đưa vào tổ lại là vợ chưa cưới của Tân Thiên?
Trong đầu ông ta cẩn thận nghĩa lại xem, hình như trước đây ông ta chưa từng đắc tôi cô chủ này, dù sao thì người ta cũng là con gái của ông chủ.
Nhưng cho dù là con gai scuar ông chủ cũng không trèo lên nổi vị tổng giám đốc lớn như thế.
Ông at có chút mờ mịt: “Cậu Tân, mời ngồi… Chắc là cô Lâm sẽ thay đồ nhanh thôi”
Tân Thiên gật đầu, không thể không ngồi xuống.
Chẳng mấy chỗ Lâm Xuân Mạn đã thay đồ tẩy trang xong, đi ra.
Sau khi chào hỏi với đạo diễn xong thì cùng Tân Thiên rời đi.
Các diễn viên bên trong đoàn làm phim nhao nhao vây quanh Dương Diễm, nói: “Dương Diễm, Lâm Xuân Mạn thật sự là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Tân sao?”
Bởi vì bọn họ biết quan hệ của Dương Diễm với Lâm Xuân Mạn rất tốt, bình thường đều dính lấy nhau, cho nên bọn họ mới hỏi cô.
Dương Diễm gật đầu nói: “Đúng vậy”
“Trời ạ! Hai người bọn họ quen biết như thế nào?”
“Cho dù Lâm Xuân Mạn có là con gái của ông chủ, được đưa vào.
tổ… Nhưng mà nhà họ Lâm với nhà họ tần cách nhau một trời một vực, cho dù có thông gia gia tộc