Lê Minh Viễn từ trong thư phòng đi ra Tô Noãn Tâm nghe thấy tiếng mở cửa thị phục hồi tinh thần lại, là lên "Chu
Lê Minh Viễn nhìn đôi mắt đã sưng đỏ lớn của có, nhíu mày nói: "Đêm này quy binh viên là
1 mặt TÒ Ngân làm kho PHÂN PH nếu không thì sa
Sáng 11 ( có trà là phim the Phần mđộng ra, ẩn vào icon camera, lập tức hoảng sự nói: "Trời ơi... Tôi cũng không không bạn lâu mà, sao lại sưng thành như vậy?”
Đây cho dù có thời gian cả đêm thì cũng không hết sưng hắn được
"Không khóc bao lâu? Từ lúc trên đường, vẫn luôn khóc đến nhà họ Lê. Sau đó, bị dọa khóc lâu như vậy. Lại giả và sợi hải khóc lâu như vậy... Ừm, cũng không tỉnh là lâu lắm."
Không biết còn tưởng rằng cô là cải thi đựng nước mặt dầy, vậy mà có thể khác như vậy...
Tô Noãn Tâm có chút ngại ngưng đ mặt nói: “Chú Rất xin lỗi
“Rất xin lỗi việc gi
"À, Nhận nhằm Lệ Kiến thành nh sau khi đánh anh là thi trong lòng vẫn luôn măng chủ là lần để xim. Đó căn bảMằng trong thời gian dài, rất xin lỗi VỀ việc này."
“Còn gì nữa..."
"À... Nhận sai người khiến cho chủ thêm phiền toái, cũng rất xin lỗi việc này. Lê Minh Viễn cười như không cười hồi
cô: "Xác định là không xin lỗi gì khác nữa?"
Vẻ mặt Tô Noãn Tâm mờ mịt nhìn anh nói: “Hả? Còn có sao?"
"Tại sao khi xảy ra chuyện lại không nói cho tôi biết trước tiên?”
Tô Noãn Tâm trừng mắt nói: “TÔI không biết không phải chủ đầu Tôi cho rằng người đã là chủ, tôi làm sao tôi đảm địp chủ, nghe nói cũng và nhân dân. Tôi còn có mặt mũi nào mà tìm chịu chi mạng chưa
Lê Minh Viên người tức giận
"ẫu tôi thật sự yêu đương vùngvới người phụ nữ khác, thì cô cũng sẽ đối xử với tôi như vậy?”
"Hả... Tôi không biết, coi như là tôi nhất thời xúc động... Chủ đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi nữa, cùng lắm thì sau này tôi có thấy thì cũng coi như không nhìn thấy, chủ tìm nhiều hay ít phụ