Nam ôm cô vào ngực không nói gì.
Cả người Tô Noãn Tâm cứng ngắc phối hợp với anh ta.
Người đàn ông ôm lấy Lan Bảo Khiết, dùng tiếng Anh nói với Nam: “Nghe nói người phụ nữ của anh chơi rất nhiệt tình, trên đường đi anh chỉ tìm cô ta, không tìm người khác… Tôi muốn xem thử một chút xem người phụ nữ này có cái gì khác người.
”
Nam nhíu mày nói “Không được, phải lần này, người phụ nữ này của tôi cũng không tệ, cùng trao đổi với anh, thế nào?”
¡ lần sau đi, tôi vẫn còn chưa chơi chái Nam không nói gì, nhưng có thể nhìn ra là sắc mặt rất khó coi.
Nhưng anh ta là người gia nhập sau, vẫn chưa thân quen với mấy người này, vẫn chưa thân quen đến mức thành anh em.
Người nơi này sẽ không quan tâm có trở mặt với anh ta hay không.
Nghĩ vậy, anh ta buông lỏng Tô Noãn Tâm ra, gật đầu nói: “Nếu anh đã coi trong thì đương nhiên sẽ cho anh”
Vẻ mặt Tô Noãn Tâm không thể tin được nhìn anh ta.
Nam khẽ rung phía dưới với cô.
Lan Bảo Khiết nhìn cử động của hai người, khóe môi không khỏi cong lên một nụ cười nói: “Tô Noãn Tâm, cô đúng thật là may mắn…
Đến chỗ này rồi mà vẫn có người che chở cho cô”
“Dọc đường đi này, cô đã bị bao nhiêu người đàn ông làm tồi, Lệ Minh Viễn có biết hay không?”
Tô Noãn Tâm cúi thấp đầu, không nói cái gì.
Trên đường đi, trong lòng cô đã từng tuyệt vọng rất nhiều lần.
Dù sao cô sẽ không cho phép bất cứ người đàn ông nào ngoài chú động vào cô.
Cho dù là chết.
Người đàn ông ngoại quốc đã không kiên nhãn được nữa, đẩy Lan Bảo Khiết vào trong ngực Nam.
Nam trực tiếp khiêng Lan Bảo