"Ồ.
.
.
Vậy thì cứ từ từ rồi trả, em cũng không cần gấp.
“Hay là.
.
.
Em giữ thẻ của anh trước, đến lúc nào anh chuyển hết thì em trả cho anh?"
“Đừng.
.
.
Như vậy không hay đâu! Chuyện này là anh giúp em, em còn chưa cảm ơn anh nữa.
.
.
Sao lại có thể giữ thẻ của anh được chứ.
”
“Em không sợ anh sẽ ôm tiền chạy mất sao? Tận ba trăm tỷ đó!”
Châu Hoài Nam đứng ở bên cạnh không khỏi buồn cười: “Cái danh tiếng của Viên Cửu Minh cậu còn không đáng ba trăm sao? Sao đàn em phải sợ cậu chạy mất chứ? Được rồi.
.
.
Đàn em tin tưởng cậu, cậu cứ giữ thẻ đi!”
Tô Noãn Tâm điên cuồng gật đầu: “Đàn anh nói rất đúng! Mau mau cầm lấy đi.
.
.
Thật sự em không sợ anh chạy mất đâu.
"
Viên Cửu Minh dở khóc dở cười: "Vậy thì anh phải cảm ơn sự tin tưởng của đại gia Tô đây sao?"
"Hừ.
.
.
Em có phải đại gia đầu, người kia nhà em mới phải.
.
.
Đúng rồi, chuyện ngày hôm nay cảm ơn hai người đứng ra nói giúp em, tối nay em mời mọi người ăn khuya nhé.
Mộ Diệc Thần, thống kê số lượng người, giúp tôi gọi đồ ăn ngoài!”
Những nhân viên ở xung quanh nghe thấy vậy
lấp tức tỏ ra vui mừng: "Tôi tôi tôi! Tính cả phần tôi nữa!"
“Tôi cũng muốn được đại gia Tô mời ăn khuya!"
“Hôm nay đại gia Tô thật là khí phách! Vung tay một cái là ba trăm tỷ!"
Từ đó, cái biệt danh “Đại gia Tổ” vô cùng phổ biến trong đoàn phim.
Mọi người không gọi cô là Tô Noãn Tâm nữa mà trực tiếp gọi là "Đại gia Tô”.
Tô Noãn Tâm phản đối nhưng không có tác dụng, ngược lại, cô đã trở thành người có tiền trong mắt người khác.
Ngay cả Dương Diễm và Lâm Xuân Mạn cũng gọi cô như vậy.
.
.
Biệt danh của Tô Noãn Tâm ngày nào cũng được nhắc đến khiến cô dở khóc dở cười, nhưng không có cách nào ngăn mọi người không gọi như vậy.
Bị gọi như vậy một thời gian dài, cô cũng thành quen.
Nhưng cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, Hứa
Bảo Châu trong đoàn phim thành thật hơn rất nhiều, gần như là thu đuôi cáo lại, ngoan ngoãn làm người tốt.
Cô ta cũng đổi một trợ lý khác bên cạnh mình.
Trợ lý mới là một người có tính cách vô cùng lanh lợi.
Biết Hứa Bảo Châu muốn lấy lòng mọi người trong đoàn phim nên hôm nào cô ta cũng mua rất nhiều hoa quả mời từng người một.
Ngay cả Tô Noãn Tâm cũng có phần, có điều ba người bọn họ đều không bị mua chuộc.
Hứa Bảo Châu hận Tô Noãn Tâm như vậy, không từ thủ đoạn muốn hãm hại cô, bọn họ sợ
cô ta sẽ hạ độc Tô Noãn Tâm.
Khi bị từ chối, trợ lý