“Nhưng...!Tổng giám đốc Lệ à, không ai có thể giúp cô ấy ngoại trừ anh...!Cô ấy là nạn nhân lớn nhất của vụ việc đó.
Cô ấy không phải là tình nhân của Lục Viễn Phương...!Cô ấy và Lục Viền Phương đã bí mật yêu nhau trong ba năm.
Sau đó, khi nhà họ Lục và nhà họ Kỷ kết thông gia với nhau nên Ký Vân Như đã bị mật điều tra ra được chuyện này nên mới khiến bọn họ lên trang nhất hai lần trong ba ngày.
Lúc đầu, Lục Viễn Phương không quan tâm chút nào, tôi đã thuyết phục Bach Kỳ Sương buông tay, như cô ấy đã chim quá sâu vào mỗi quan hệ đó nên không chịu hành động theo lý trí.
Cuối cùng là có kết cục như vậy...!Nhiều năm qua như một con chuột trấn trong công rãnh, tron
chui trốn lúi không được nhìn thấy anh mặt trời.
Gần như đã huy hoại cả một đời.
Tôi không muốn cô ấy lại tiếp tục là mat ra trước công chúng, tôi chỉ muốn để cô ấy được sống phần đời còn lại như một người bình thường.
Lệ Minh Viễn chế nhạo nói: "Nhìn tôi trông như một người tốt à? Không có chút liên quan gì đến nhau thì tôi sẽ đồng cảm mà giúp đỡ người khác u?"
Ngô Thu cười khổ: "Nhưng trên đời này...!cũng chỉ có anh làm được điều đó.
Kỷ Vân Như sẽ không buông tha cho cô ấy,