"À...!được thôi, em nghe lời cô vậy, dù sao cũng không phải chuyện của chúng ta, chỉ cần chúng ta tốt là được rồi.”
Bạch Kỳ Sương cười và nói: “Đúng vậy!”
"Minh Dao, miếng xếp hình này, sao con lại có thể hoàn thành nhanh như vậy chứ?”
“Rất đơn giản ạ”.
“Minh Dao của chúng ta là một thiên tài nhỏ đúng chứ? Chị cũng không thể xếp nhanh như vậy?
Chỉ trong thời gian vài câu nói thì miếng xếp hình này đã được hoàn thành.
“Dạ, con thông minh” “Phì...!Còn tự khen nữa, Noãn Tâm, em nhìn nó xem, học giống như em vậy”
"Cô đây là chê bai em sao! Học em như vậy có gì là không tốt chứ, em sống vui vẻ mà! Hơn nữa, loại tính cách này của em, đến đoàn phim nào cũng có thể hoà đồng với mọi người! Cô ơi cô biết không, hiện giờ em đã đến đoàn phim của đạo diễn Khương, mỗi ngày đều được xem các ảnh để so tài, thật là vui!”
Bạch Kỳ Sương cảm thấy vui mừng thay cho cô: “Học hỏi nhiều hơn, nhìn nhiều hơn sẽ có lợi đấy.”
“Đạo diễn cũng nói như vậy! À đúng rồi...!cô có biết Dương Tiêu Nam không ạ? “Biết, trước đây đã từng đóng chung”
“Anh ta với chị Ngô, có phải đã từng có một câu chuyện không ạ?” Bạch Kỳ Sương khẽ sửng sờ hỏi: "À...!Lúc đó, hình như có chút dấu hiệu như thế nhưng về sau thì cô không biết rồi”
“Cô ơi, lúc đó cô gặp chuyện ở trong đoàn phim...!có phải là cùng một đoàn phim với Dương Tiêu Nam không?”
Bạch Kỳ Sương do dự và khẽ gật đầu: “Ừm, bộ phim đó, chỉ quay được một nửa thì rút khỏi đoàn rồi...!Cũng do cô liên lụy đến mọi người!
| “Vậy thì em hình như đoán ra được điều gì đó rồi...!Dương Tiêu Nam nói chị Ngô khi nhìn thấy anh ta sẽ ảnh hưởng đến hứng thú ăn uống của chị ấy, lúc trước hai người có nảy sinh chút tình cảm, về sau lại trở thành như lúc này...!Nói không chừng, chị Ngô là vì lúc trước cô gặp chuyện mà Dương Tiểu Nam không đứng ra lên tiếng nên đã ghét anh ta...!
"Cũng giống như ghét cô Vương Khả Di vậy.”
Bạch Kỳ Sương cười khổ suy ngẫm, phát hiện thực sự có khả năng, không khỏi cười khổ và nói: “Là cô đã trì hoãn Ngô Thu quá nhiều