Bạch Kỳ Sương cười nói: "Tôi sẽ cố gắng hết sức...!Sau đó, Bạch Kỳ Sương chào những người quen cũ khác.
Dương Tiêu Nam im lặng suốt...!không dám nói chuyện.
Nhưng từ lâu Bạch Kỳ Sương đã không còn bận tâm về những gì đã xảy ra khi đó nữa, chủ động vỗ vai anh ta, nói: "Nghĩ gì vậy! Mọi chuyện đã qua rồi...!Minh Dao, đây là bạn cũ của mẹ, gọi là chú Dương" "Mẹ, con và chú Dương quen nhau rồi...!không cần chào hỏi nữa!" "Nghịch ngợm."
Dương Tiêu Nam cười khổ: "Thật sự đã qua rồi sao..
"Tôi nói qua là qua rồi! Cho nên, đừng nghĩ nhiều nữa...!Dương Tiêu Nam liếc nhìn Ngô Thu, nói: "Nhưng cô ấy...!không qua đây."
Bạch Kỳ Sương dở khóc dở cười: "Anh đấy...!cô ấy không đi qua chắc là vì không bỏ thể diện xuống được! Lấy sự nhiệt tình ban đầu của anh ra! Cứng rắn đánh úp lại, xem xem có được không." "Đừng...!tôi không dám đâu, những năm này...!cô ấy đã tạo ra được Diệt Tuyệt Sư Thái, tôi không dám khiêu khích" "Nhưng đời người sẽ không bao giờ nhìn thấy kết quả nếu không đi bước đầu tiên...!Dương Tiêu Nam, hai người đều lớn cả rồi, cũng không thể cứ dây dưa mãi được."
Trong lòng Dương Tiêu Nam phức tạp.
Sau bao nhiêu năm, trong lòng anh ta không thể giả vờ là người khác được nữa.
Người nhà ép cưới cũng vô ích.
Những người biết rõ chuyện đều đoán rằng...!anh ta đang đợi một người.
Một người sẵn sàng tha thứ cho anh ta.
Thấy hai người đang trò chuyện, Tô Noãn Tâm vội vàng kéo Ngô Thu bước tới nói: "Cô, hai người đang nói cái gì vậy! Ôi, ảnh để Dương! Dương Diễm và Xuân Mạn