Tiêu Bảo Vỹ lạnh nhạt nói: "Lý tưởng đã không giống nhau thì không thể nói chuyện, tôi và cô Vương đây không phải người cùng một thế giới, đã định trước đời này cũng không tới cùng một chỗ, thà sống chung mà khó khăn, còn không bằng đưa ra quyết định sớm một chút." "Rất tốt! Ai thèm anh chứ, ngay cả quyền thừa kế cũng không có! Anh so với anh trai anh nửa điểm cũng không bằng!"
Tiêu Bảo Vỹ cười lạnh nói: "Tôi cũng không khác cô Vương đây đâu."
Nhưng mà từ trước đến nay nghe lời anh trai, mới sống chung với cô ta, mặc dù sống chung cũng cũng không tệ lắm.
Nhưng không nghĩ tới, bản chất cô ta lại là như vậy.
Tiêu Bảo Vỹ hôm nay thật sự rất vui mừng, đã đưa cô ta ra ngoài.
Nếu không, làm sao thấy rõ một người nhanh như vậy.
Hai người kia rời đi, Tô Noãn Tâm sờ mũi một cái nói: "Haizz.
Tôi đây là chia rẽ một đôi nhân duyên rồi sao?"
Đạo diễn Khương không để tâm đáp: "Đây coi là nhân duyên chó má gì chứ, nhiều lắm là một đoạn nghiệt duyên! Cô nhóc yên tâm đi,