**********
“Vậy thì ông cũng có học được từ tôi.
Dù sao là ông nợ tôi.
Cho nên, cuối tuần ông hãy nhớ dẫn người tới cho tôi đó” “Biết rồi, biết rồi, đồ lão già chết bầm nhà ông.
Đã già rồi mà còn đòi quay phim khoa học viễn tưởng, tôi thực sự bỏ tay với ông luôn đó.
“Đây là do tôi muốn, ai dám quản tôi chứ.
Thế giới này trước sau gì cũng sẽ càng ngày càng phát triển hơn, những thứ mà con người có thể tiếp nhận được sẽ càng ngày càng nhiều.
Ông đây sẽ đi trước thời đại một bước, không được sao.
Cho dù tôi có già thì cũng sẽ thành lão già tân tiến nhất toàn thế giới.
“Được được được, ông giỏi, ông là số một.
Cúp điện thoại, đạo diễn Khương cũng bất đắc dí.
Ông ta nghĩ nghĩ một chút, sau đó gọi điện thoại cho Ngô Thu.
Kỷ Vân Như vừa mới đi chưa được một lúc thì Ngô Thu đã nhận được điện thoại của đạo diễn
Khương.
Sau khi nghe đạo diễn Khương nói xong, cô ấy kinh ngạc thốt lên: “Cái gì? Ông già điên kia bảo Noãn Tâm qua đó diễn thử cho bộ phim khoa học viễn tưởng mà ông ta định chuẩn bị làm sao? Có tìm lộn người không đó?”
Lệ Minh Viễn vốn đang định rời đi thì nghe được câu này, anh theo bản năng mà dừng bước.
“Không có tìm lộn người.
À đúng rồi, tôi nhớ hình như còn có một vai nhỏ trong một bộ phim hài nữa, Minh Dao cũng có thể đi qua đó thử xem.
Còn có được chọn hay không thì cũng không chắc nữa, tóm lại là ông già điên kia đang bắt tôi cuối tuần này phải dẫn người tới diễn thử cho ông ta xem” “Bộ phim này lớn tầm quốc tế.
Noãn Tâm nhà chúng tôi có thể làm được sao?” “Không được cũng phải đi thử một lần.
Ông già kia bắt tôi nhất định phải dẫn người qua đó.” “Cũng được.
Đi thì đi thôi, có điều chỉ sợ ông ta chướng mắt thôi.
Hơn nữa tính khí ông ta khó chịu như vậy, còn kém