Mắt Lệ Minh Viễn không khỏi tối sầm lại: “Cậu ta còn nói cho em cái gì?” “Anh ta nói khi còn học cấp ba, anh thích một chị lớp trên! Kết quả là chị khóa trên cắm sừng anh! Lúc còn học đại học, bị một cô gái lớp dưới theo đuổi suốt ba năm, cuối cùng cũng đồng ý, nhưng mà sau khi quen nhau thì cô ta cũng thấy bình thường, lại cắm sừng anh.
Cả hai đều là hoa khôi học đường, đều là mẫu nữ thần!” “Thảo nào em hỏi chú có phải đã từng yêu đương hay không, chú còn không nói.
Bị người ta cắm sừng hai lần, nói ra thật là xấu hổ, nhưng em cũng sẽ không cười nhạo chủ đầu! Chú, chủ đúng là một người đàn ông tuyệt vời, họ bị mù nên mới cắm sừng chú! Đó không phải lỗi của chú
Khóe miệng Lệ Minh Viễn giật giật mấy lần rồi mới nói: “Nếu không phải lỗi của anh thì cả buổi sáng em trút giận lên anh làm gì?” “Đó không phải là bởi vì trong lòng em quá tức giận sao.
Chú thích mẫu con gái đó, hai người liên tiếp đều mẫu người đó, chủ chắc chắn không thích em như thế này.
Mà nếu đã không thích thì chủ hôn em làm gì! Làm hại em còn vui vẻ trong thời gian dài!” “Vui vẻ?” Ánh mắt Lệ Minh Viễn lại tối sầm lại.
“Phí lời! Ngày hôm qua vốn là muốn hôn chủ, nhưng mà bị tiếng vỗ tay của bọn họ làm dừng lại giữa chừng.
Chú, vậy mà lại chủ động hôn em, làm em xấu hổ lâu như vậy!”
Khóe miệng