Lệ Minh Viễn cười lạnh nói: "Cô nhóc nhà tôi nghe lời của tôi, chẳng lẽ không đúng sao?" "Đó cũng là cháu gái của tôi! Là người thân có quan hệ máu mủ ruột thịt với tôi, thằng nhóc như cậu còn thua xa đấy!" "Trên đời này vợ chồng mới là, mối quan hệ bền chặt nhất...!Tình thân máu mủ, cũng không thể bằng bạn đời đi hết một đời một kiếp được." "Phì Phì! Thằng nhóc như cậu là cái thá gì? Đợi đến khi Vân Tiêu trở về, có muốn gả con gái cho cậu hay không, còn là vấn đề đấy! Cậu đã vội vàng tự mình chắc chắn như vậy?" "Cô nhóc là của tôi, ai cũng không thể tranh giành." Dù cho là cha ruột.
Cũng không được! "Hừm, nói không chừng cũng không thể là cậu.".
Đam Mỹ Sắc
Không biết tại sao, vừa nhắc tới chuyện này, tương lai của cô nhóc, nói không chừng không phải chung sống cùng anh, trong lòng Lệ Minh Viễn xuất hiện một loại cảm giác vô cùng giận dữ.
Anh kìm nén bản thân, đèn nén sự giận dữ trong lòng xuống, hít sâu một hơi nói: "Những việc sau này, không ai có thể nói chắc được, nhưng hiện tại cô nhóc...!Là của tôi, tôi sẽ che chở cho cô ấy.
Nếu Ông Ngô nhất định muốn giữ cô nhóc ở bên cạnh quay phim, còn có chuyện như thế này xảy ra, tôi sẽ không chút do dự đưa cô nhóc đi."
Ông Ngô tức giận: " Cậu cho rằng con bé chỉ là vợ chưa cưới của cậu? Của một mình cậu? Con nhóc chẳng lẽ không phải cháu gái của tôi sao! Tôi sẽ để cho nó gặp nguy hiểm lần nữa không!
Cho dù thằng nhóc cậu đưa con bé đi, cậu có thể chắc chắn hai mươi bốn giờ đều trông coi bên cạch con bé sao!
Con nhóc thích quay phim, yêu thích quay phim, cho dù không quay phim bên cạnh ông già này, cũng sẽ đến chỗ khác quay phim!
Chỉ cần nơi có người, chắc chắn sẽ có kẻ xấu! Ngành giải trí đen tối thế nào, thằng nhóc như cậu chắc hiểu rõ hơn tôi!
Cũng không cần tôi nhiều lời!
Dù sao con nhóc này để ta trông chừng, so với đi đến chỗ khác, không phải vẫn an toàn hơn!"
Những điều này, đều là sự thật.
Lệ Minh Viễn cũng không thể phủ nhận.
Suy cho cùng, vẫn còn có chút sợ.
Nếu cô nhóc xảy ra chuyện thật, Anh không thể nào tưởng tượng mình có thể chấp nhận việc này