Nhiếp Hạo cười.
Anh nói: "Có thể bởi vì cuộc sống của bản thân quá tệ...!Cho nên mỗi khi diễn một vai, muốn thật sự trở thành người đó, không muốn làm chính mình...!Mới có thể diễn tốt như thế.
Nhưng đáng buồn nhất chính là...!anh mãi mãi cũng không trở thành người đó được, anh chỉ có thể hưởng thụ cuộc sống của người đó,
Bởi vì đó là phim...!đã định sẽ có ngày kết thúc.
Cho nên, cách tôi diễn xuất...!bí quyết hóa thân thành nhân vật, cô nhóc kia chưa chắc đã học được.
Diễn xuất bằng cả tính mạng, đúng là không phải ai cũng có thể làm được.
Lệ Minh Viễn gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi." Lại nghe Nhiếp Hạo nói: "Tôi cảm thấy rất kỳ lạ...!Anh rõ ràng đã điều tra rõ thân phận của tôi, cũng biết tôi là nô lệ va là một người như thế nào, vì sao lại không xem thường tôi một chút nào?" "Người cố gắng sống trên thế giới như vậy...!Tôi có tư cách gì đi xem người khác?"
Nói xong câu đó, Lệ Minh Viễn liền rời khỏi phòng nghỉ.
Để lại một mình Nhiếp Hạo ngồi trên ghế sa lon trong