Vẻ mặt Tần Thiên không hiểu gì nhìn cô ấy.
Bà Tần vội vàng nói: “Sao thế Xuân Mạn? Có phải là bị đụng vào rồi không? Tần Thiên, con chú ý một chút, Xuân Mạn ngồi ngay bên cạnh con đó.
Lâm Xuân Mạn không nói gì, đôi mắt đỏ ửng nhìn Tần
Thiên, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Tần Thiên lập tức hiểu ra.
Cô nhóc này, không phải là cái mũi của cô ấy bị anh ta đụng lệch rồi đấy chứ?
Bị lệch dễ như vậy sao?
Anh ta không có cảm giác là mình đã đụng phải cái gì “Là lỗi của anh...!Lên tầng đi, anh xem cho em”
Lâm Xuân Mạn che mũi, điên cuồng gật đầu.
Tần Nghĩa giống như nhận ra cái gì đó, nhưng lại làm như không biết gì.
Anh ta biết Lâm Xuân Mạn phẫu thuật thẩm mỹ...!
Anh ta không ngờ là anh trai của anh ta sẽ chọn Lâm Xuân Mạn làm vợ tương lai.
Anh ta từng hỏi anh trai anh ta nhưng anh trai anh ta lại không nói gì.
Anh ta dứt khoát không hỏi nữa, dù sao cũng không phải chuyện của anh ta.
Chuyện bây giờ anh ta muốn làm là giải trừ hôn ước giữa nhà họ Tần và nhà họ Cổ.
Đời này anh ta sẽ không cưới Cổ Thiên Linh.
Căn bản là anh ta không thích cô ta, được chưa.
Đây là lần đầu tiên Lâm Xuân Mạn vào phòng Tần Thiên.
Gian phòng rất lớn, phong cách chủ yếu là trắng đen, nhìn qua rất thoải mái.
Chỉ là không có sức sống...!
Tần Thiên dẫn cô ấy vào trong phòng, đóng cửa phòng lại, sau đó quay người nhìn cô: “Bỏ tay xuống để anh xem.” “Em không.
Nếu thật sự bị lệch thì phải làm sao, sẽ rất xấu.
“Vậy em định cứ che như vầy?” “Gương ở đâu, để em tự mình xem...!“Tròn nhà vệ sinh.
Lâm Xuân Mạn nhìn thoáng qua phía Tần Thiên che, sau đó bước nhanh tới.
Cô ấy nhìn lướt qua khuôn mặt, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.”
Cũng may...!Không có bị lệch, dọa chết cô ấy rồi.
Nếu mà bị lệch, cô ấy lại phải đến bệnh viện một chuyển.
Hơn nữa tiếp theo còn không biết phải đối mặt với người nhà họ Tần như thế nào.
“Xem kỹ chưa?”
Lâm Xuân Mạn cười tủm tỉm đi tới nói: “Xem xong rồi, không bị lệch, chỉ hơi đau một chút.
“Cái mũi không có việc gì chứ? Động dao kéo mà không đau sao?” “Tiêm thuốc tế, không